Người Viễn Xứ, Stavanger, Nauy
16/05/2015
Điều
khẳng định: Tôi là một người Việt tha hương, không đảng phái
và cũng chẳng hoạt động chính trị. Xin phép được góp ý đôi điều về
một chủ đề được đăng tại báo CAND để nói lên chính kiến của mình.
Trải
nghiệm thực tế để thay đổi định kiến (CAND) http://cand.com.vn/Su-kien-Binh-luan-thoi-su/Trai-nghiem-thuc-te-de-thay-doi-dinh-kien-351017/ Tựa
đề bài viết nghe rất hay nhưng đọc xong, thú thật tôi vẫn còn thấy
lấn cấn với những từ ngữ như sau:
1.-
Người Việt cực đoan
Chính
phủ CSVN luôn nói về HHHG giữa những người Việt tỵ nạn và chính
quyền trong nước bằng nhiều phương cách qua phương tiện truyền thông hay
như nghị quyết 36. Kêu gọi người Việt sống ở nước ngoài hãy quên đi
quá khứ, xóa bỏ hận thù để HHHG với nhau v.v… Thậm chí còn tuyên bố
rằng sự hòa hợp hòa giải là truyền thống nhân nghiã, nhân văn của
dân tộc ta. Rồi đã khẳng định rằng sự HHHG đến nay chưa đạt được là
bởi vì một bộ phận người Việt hải ngoại vẫn định kiến hận thù, tiếp tục lặp lại
các điệp khúc chống phá cực đoan, thuộc thế lực phản động v.v… Thế nhưng
trên các phương tiện truyền thông hiện tại, các vị có biết, có nghe
các lời tuyên bố của các vị lãnh đạo đất nước vẫn kết án chính
phủ VNCH là một chính phủ tay sai cho đế quốc Mỹ, một chế độ độc
tài tàn ác với đồng bào v.v...https://www.facebook.com/toiacmynguy.
Gần đây nhất, ông Nguyễn Minh Triết nguyên Chủ tịch nước đã nói trong
một cuộc phỏng vấn rằng “Nhưng trên hết tôi vẫn trăn trở, mong muốn có một
cuộc gặp mặt rộng lớn nào đó với những tuyên bố mang tinh thần đại xá, tất cả
chuyện cũ hãy cho nó qua đi, lật qua một trang mới. Cái đó tôi muốn gọi là một
điểm đột phá”. Điểm đột phá ở đâu chưa thấy mà chỉ
thấy những lời tuyên bố mang tính bề trên càng làm cho hiểu lầm thêm,
người Việt xa nhau thêm. Hòa hợp và hòa giải không thể đến
từ một phía hoặc mang tính cách ban ơn hay tha thứ. Xin qúy
vị hãy nhớ cho!
Ngụy
quân và Ngụy quyền: Sau 40 năm từ ngữ này vẫn được lặp đi lặp lại
nhiều lần và đầy thông tin thù địch. Thỉnh thoảng trên những đài VTV
chiếu những bộ phim tài liệu gọi là thời kỳ chống Mỹ cứu nước,
một giọng thuyết minh nữ nói trong phim khiến người xem như tôi cũng
thấy toàn đầy máu lửa, hận thù và sởn gai ốc khi nghe giọng của bà
ta cường điệu ở những lúc lên xuống giống như chuẩn bị uống máu quân
thù. Khiến tôi dù muốn xem cho hết cuốn phim mà cũng không thể nào
xem nổi dù chiến tranh đã kết thúc 40 năm rồi. Những từ ngữ như những
phim này sẽ còn tiếp nối đến khi nào đây? Tiếp tục là Mỹ Ngụy cho
đến kỷ niệm 50 hay 60 năm ngày 30.04.75 chăng? Nhân nghĩa và nhân văn
của người CS đó ư? Người miền Nam chúng tôi dù có ghét những người
lãnh đạo cộng sản miền Bắc đến đâu đi nữa cũng không bao giờ gọi họ
bằng thằng hay bọn như quý vị đã làm. Xin mượn lời của một nhà văn
nữ Dương Thu Hương người sinh ra và lớn lên tại miền Bắc để nói về
tính nhân văn giữa hai miền “Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật
chua chát khi nền văn minh đã thua một chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn
của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm
phải...” Do đó tính cực đoan của những người Việt tỵ nạn vẫn
còn tồn tại là lẽ tất nhiên. Làm sao họ không hoài nghi và cực đoan
được khi phía bên kia vẫn tiếp tục ra rả, miệng thì kêu gọi hòa hợp
hòa giải nhưng thật lòng bản chất của đảng CS vẫn còn mang những hận
thù và đố kỵ chưa nguôi.
2.-
Ai ngụy biện và ai thực tâm hòa giải?
Câu hỏi
đặt ra: Với quãng thời gian đủ dài như vậy, với bối cảnh mới, tại sao hiềm
khích, hận thù vẫn còn, vẫn dai dẳng trong bộ phận người Việt hải ngoại? Có
phải là do chính quý vị, những người vẫn luôn mải mê và tự hào trong
cuộc chiến tranh gọi là vệ quốc? Có cuộc chiến tranh nào mà do đảng
CS tự dưng tạo ra một mặt trận gọi là Dân tộc Giải phóng rồi đem quân
đi đánh chiếm một vùng đất mà nơi đó ít ra nền Tự do và Dân chủ
đang được hình thành rồi gọi nó là chiến tranh vệ quốc. Nguyên cố TBT Lê Duẩn đã xác
nhận cuộc chiến tranh VN là «Chúng ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô,
đánh cho Trung Quốc đó» thì sao gọi là chiến tranh vệ quốc
được! Làm gì quý vị có chính danh mà vẫn khư khư giữ lấy hào quang
của ngày 30.04.75, đồng thời lại kêu gọi người Việt hải ngoại quên đi
hận thù như một cách ban ơn và tha thứ. Quý vị nên thay đổi cách gọi
và cái nhìn về ngày 30.04 này thì mới có thể xoa dịu được vết
thương cho hai miền như cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã làm. Dù cho giờ
đây sự thật đã minh chứng Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa không phải là
những người bán nước. Bằng chứng là quân đội VNCH không đem quân ra xâm
chiếm miền Bắc. Quân dân Miền Nam VN chỉ tự vệ vì sợ Chủ nghĩa Cộng
sản nhuộm đỏ Miền Nam Việt Nam. Quân đội Miền Nam VN đã đánh Trung
cộng khi giặc tầu xâm chiếm Hoàng Sa. Còn quý vị thì sao? Quý vị đã
làm gì sau ngày 30.04.75? Hoàng Sa giờ đã mất hết, Trung cộng đã lợi
dụng ưu thế nước lớn để chèn ép dân mình khi đánh bắt hải sản, đem
dàn khoan vào để thăm dò trong thềm lãnh hải của mình mà quý vị
cũng chẳng dám lên tiếng phản kháng tích cực hay bảo vệ ngư dân. Vậy
thì hào quang tiếp nối của ngày 30.04.75 đâu rồi?
Hòa
giải thế nào và ở
đâu? Ai đã bóp méo đi không dám nói sự thật về những trại tập
trung, những cuộc cải tạo công thương nghiệp, những vùng đất, biển
đảo đầy tài nguyên đang dần mất đi vào tay những người bạn quý phương
Bắc!? Quý vị lại trơ trẽn, tiếm danh lấy Đảng CSVN để so sánh với vua
Trần Nhân Tông thì thật là một trò hề lố bịch. Ai là kẻ thù thực
sự nguy hại cho đất nước khi toàn bộ miền Nam đã bị quý vị xâm
chiếm. Những sĩ quan công chức của VNCH họ còn những thế lực gì để
có thể làm ảnh hưởng đến sự an ninh của đất nước sau ngày 30.04.75
ngoài hai bàn tay không? Thế mà quý vị lại bắt họ vào cái nơi gọi là
trại Tập Trung Cải Tạo! Hòa giải là phương cách đó chăng? Các vị nên
nhớ rằng vua Trần đã chống ngoại xâm khi quân Tầu đem quân xâm chiếm
nước Nam. Nhưng khi chiến thắng kẻ thù Phương Bắc rồi, lúc đó Ngài
mới cho thấy đức độ và lòng bao dung của Ngài. Ngay cả tướng giặc
là Ô Mã Nhi ngài cũng cấp lương và phương tiện rồi thả về nước.
Việc đối nội, Ngài thực tâm muốn hòa giải, xóa bỏ hận thù với
những người Việt trong nước lúc trước đã quy hàng giặc Tầu. Còn quý
vị thì sao? Quý vị đã làm gì sau ngày 30.04.75, có thực lòng muốn
hòa hợp hòa giải hay không hay chỉ làm cho lòng dân Việt càng thêm ly
tán đến nỗi cây cột đèn nếu nó biết đi thì nó cũng đã ra đi. Lòng
bao dung của quý vị nằm nơi nào khi ông bà mình thường nói «Nghiã tử
là nghiã tận». Gần 40 năm chiến tranh đã đi qua, Nghiã trang Quân đội
Biên hòa mới được phép giải tỏa để cho vợ, cho con, cho anh, cho em
vào thắp nén hương tàn cho những nấm mồ qua bao nhiêu năm trường lạnh
lẽo vì những câu hòa hợp hòa giải vô nghĩa đến lạnh lùng của những
người mang tên Chiến Thắng!
3.-
Hòa giải bằng cách nào? Chúng ta có thể tin vào đựơc sự
HHHG khi cả 90 triệu dân Việt nằm dưới sự lãnh đạo của hơn 3 triệu
đảng viên CS? Nhìn lại trước năm 1975, về mặt chính trị thì miền Nam
VN đã có đến 11 đảng phái hoạt động hợp pháp và công khai. Sinh hoạt
Tôn giáo thì chẳng ai bị cấm đoán. Tam quyền phân lập (Lập pháp, Hành
pháp và Tư pháp) đã được hình thành và phân định rõ ràng từ nền Đệ
nhất Cộng hòa. Còn VN ngày nay là gì? Ba triệu đảng viên này chẳng
qua cũng chỉ là một thiểu số lợi ích nhóm không hơn không kém. Bởi
vì chính TBT Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định «Những ai không
tin tưởng tuyệt đối và trung thành với đảng, không tin vào chủ nghĩa
Mác Lê thì những người đó sẽ không được cơ cấu vào BCH Trung Ương
Đảng», tức là sẽ không được làm lãnh đạo đất nước. Ba triệu so
với 90 triệu thì chỉ là con số nhỏ bé nhưng lại nắm trong tay đầy
quyền lực và chẳng khác gì một cái vòi bạch tuộc Mafia.
Ngay
cả với những người đồng chí của quý vị, họ cũng đã thấy và nhìn ra
tính chất độc tài đảng trị, những bất cập của cái gọi là CNXH,
những tệ nạn tham nhũng, mua bán quyền chức và nguy hiểm nhất là sự
ảnh hưởng của Trung Quốc hiện nay có thể dẫn đến họa mất nước bằng
cách tận dụng khai thác tài nguyên thiên nhiên, rừng đầu nguồn mang
tính chiến lược quốc phòng, xâm chiến biển đảo của chúng ta mà nhóm
lợi ích chỉ vì ích lợi cho riêng mình đã hiến dâng, chẳng cần biết
những nỗi hệ lụy sau này mà con cháu phải gánh chịu. Họ đã và
muốn góp ý chân tình để xây dựng lại một thể chế tốt đẹp hơn, dân
chủ hơn nhưng rốt cuộc họ đã được những gì? Quý vị có lắng nghe họ
chưa hay chỉ gán ghép cho họ nhẹ là thành phần chống đối và bất
mãn, nặng hơn là thuộc thế lực thù địch và phản động. Quý vị tự
hào Đảng CSVN là một đảng dân chủ toàn diện vậy chứ quý vị có biết
lắng nghe, thu nhận những ý kiến đóng góp chân tình của các đồng
chí mình để sửa đổi hay vẫn tiếp tục khư khư giữ lấy những giáo
điều Mác Lê mà cả thế giới ngày nay đã vứt vào sọt rác. Tệ hại hơn
nữa là vẫn tiếp tục hăng say tiến lên XCHN dù chẳng biết đi
hết cả thế kỷ này thì XHCN có được hình thành ở trên đất nước VN
hay không? Lời tuyên bố của TBT Nguyễn Phú Trọng. Xin
quý vị hãy lắng nghe họ, những người đồng chí anh em của mình, hãy
hòa giải với họ trước khi nói chuyện HHHG với nhưng người Việt xa
xứ.
Khi
nào hòa giải?
Riêng tôi, cho đến bây giờ tôi không thể nào tin vào những chữ Hòa Hợp
Hòa Giải dân tộc mà quý vị đưa ra được bởi vì hòa giải yếu tố cần
nhất là phải nhìn nhận, lắng nghe và xét tính chất lịch sử đúng
theo góc độ chân chính. Đừng nên có cái nhìn định kiến về những
người Việt ở khác giới tuyến với mình như những kẻ thù truyền
kiếp. Ngôn từ không thể nào mang tính thuyết phục mà chỉ có hành
động, điều này nói thì dễ nhưng thực hành xem ra thật là khó cho
những người CS đang lãnh đạo đất nước và còn bị kềm kẹp trong cái
vòng kim cô quyền lợi đảng tịch, chỉ muốn diễn giải lịch sử theo ý
của đảng mình và cứ nhắm mắt đi theo con đường xây dựng CNXH hoang
tưởng! Khi nào mà tôi thấy được một vị lãnh đạo cao cấp của đất
nước VN hành động giống như Tổng thống Boris Yelsin, xé cái thẻ đảng
vứt vào thùng rác, trả lại quyền tự quyết đúng nghĩa cho toàn dân thì lúc
đó tự nhiên hận thù sẽ được hóa giải mà chẳng cần gọi kêu./.
N.V.X.
Tác giả
gửi BVN
Được
đăng bởi bauxitevn vào lúc 01:45
No comments:
Post a Comment