Monday, April 19, 2010

NHẬN ĐỊNH về bài "MỘT DÂN TỘC VÔ CẢM"

Nhận định [3]

http://www.danchimviet.com/archives/6872

Tôi đã đọc khá nhiều bài viết của tác giả Nguyễn Hưng Quốc.Tôi rất ngưỡng mộ và kính trọng..và lần này cũng với sự kính trọng tôi xin được góp một vài ý kiến cho bài viết: ”Một Dân tộc vô cảm” của ông. Với hy vọng chúng ta có một cái nhìn chuẩn xác hơn về đất nước và con người VN, tránh những ngộ nhận đáng tiếc.

Trước hết tôi xin chân thành nói với tác giả rằng: Bài viết rất hay nhưng phiến diện.

Qua bài viết “Một dân tộc vô cảm” chúng tôi nhận thấy rằng: Tác giả là một người đọc nhiều, nhạy cảm và nhiều ưu tư cho đất nước và dân tộc, nhưng cái thiếu của tác giả ở đây là sự quan sát chưa thấu đáo và chưa tinh tế. Tác giả chỉ nhìn thấy hiện tượng bề mặt của xã hội Việt Nam. Nó có vẻ bình lặng, đơn điệu, nhưng chưa nhìn thấy những cơn sóng ngầm bên dưới. Xã hội VN cũng như biển vậy, chỗ nào có sóng to sóng bạc đầu là biển cạn, chỗ nào bình lặng là biển sâu.

Tôi đồng ý với tác giả là xã hội VN hiện đang bị CSVN kiểm soát chặt chẽ với một bộ máy khổng lồ: Công an, quân đội, chính quyền địa phương các cấp và cả những định chế có vẻ bên ngoài phi chính trị như trường học, bệnh viện. Người dân VN sống trong sự sợ hãi, bị kiểm soát nghiêm ngặt và nếu có ai dám phản kháng sẽ bị nghiêm trị. Điều này tôi đã viết trong bài “Vì đâu nên nỗi”.

Hiện nay ý chí của người dân bị đè nén nhưng bản năng của con người thì không có gì có thể đè nén được cho dù đó là cường quyền hung bạo. Bản năng của con người là ham muốn được sống tự do, làm chủ cuộc sống của mình, bảo vệ tài sản và những gì thuộc về mình như gia đình vợ con, và mưu cầu hạnh phúc.

Ông NHQ cũng như rất nhiều người VN xa quê hương lâu ngày nên không có cái nhìn cận cảnh và liên tục.

Tôi xin được khẳng định rằng dân tộc VN cũng như bất cứ dân tộc nào không bao giờ “vô cảm” như tác giả nói. Khi nào họ còn là con người thì họ còn yêu cái đẹp, còn ước mơ và còn mưu cầu hạnh phúc và chính vì họ luôn yêu cái đẹp cái hoàn hảo, luôn có ước mơ và mưu cầu hạnh phúc thì họ sẽ không bao giờ “vô cảm” như một khúc gỗ !.

Người dân VN là một dân tộc có bản lĩnh và ý chí, có cả sự khôn ngoan và nhạy cảm. Người dân VN chúng ta từ rất lâu đã tiếp xúc với nền văn hóa và học thuật Trung Hoa nên bất cứ ai cũng có một chút hiểu biết căn bản về binh pháp Tôn Tử. Và họ đã áp dụng binh pháp Tôn Tử một cách nhuần nhuyễn, khéo léo để đối phó với một chế độ độc tài toàn trị và không từ thủ đoạn nào.

Không phải lúc nào im lặng cũng là đồng ý mà rất nhiều khi nó là biểu hiện của sự khinh bỉ và thù hận.

Với cái nhìn cận cảnh của người trong cuộc tôi xin khẳng định với các bạn là người dân VN đang âm thầm đối phó với chế độ bằng cách riêng của họ.

Ai ai ở VN cũng nhận thấy điều này:

- Đa phần người dân VN miễn cưỡng nộp thuế và các khoản đóng góp phi lý

- Miễn cưỡng làm nghĩa vụ quân sự

- Miễn cưỡng đi họp tổ – khối phố đoàn kết.

- Miễn cưỡng đi bầu cử.

Khi nào có việc phải chứng giấy tờ cho con đi học, đi làm, trước thái độ hống hách, trịch thượng, khinh miệt của đám CA, cán bộ phường xã, họ chỉ đưa mắt nhìn nhau nhún vai với nụ cười nửa miệng !?

Tôi chứng kiến nhiều lần đến phát nhàm cái cảnh mấy ông Tổ trưởng, Khối trưởng dân phố nặng lời chửi rủa dân vì nhiều người không chịu đi họp.

Còn việc đóng thuế hay những nghĩa vụ khác thì họ vừa cau có nhăn mặt vừa khinh bỉ, có rất nhiều người tỏ ra phản đối quyết liệt.

Chuyện bầu cử: nếu ai không đi bầu cử thì chính quyền sẽ đến tận nhà để “nhắc nhở”, nếu phải “nhắc nhở” lần thứ 2, lần thứ 3 thì sẽ có công an đi kèm. Không ai muốn gặp lôi thôi với chính quyền, với công an nên miễn cưỡng đi bầu cho xong!!. Ở các nước dân chủ văn minh thì lá phiếu là một thứ quyền lực lớn. Nó làm thay đổi người lãnh đạo, thay đổi vận mệnh quốc gia cho nên người cầm lá phiếu trên tay là người nắm giữ một phần quyền lực, còn ở VN là một cái nợ. Đi bầu cử là trả nợ cho quỷ thần!!. Cho nên người dân VN đối phó bằng cách cử một ai đó trong gia đình đi làm cái nghĩa vụ chán ngấy này. Cái cảnh một người “đại diện” trong gia đình cầm một xấp thẻ cử tri và một xấp phiếu bầu nhét vội vàng, khinh xuất vào thùng phiếu cho xong chẳng ra thể thống gì đối với một việc trọng đại như vậy đủ thấy thái độ của người dân với chế độ!. Còn về phía chính quyền họ cũng không có ý kiến gì..miễn sao có đi bầu, thẻ cử tri có đóng dấu là được.!!.. Chỉ cần kết quả cử tri đi bầu 99.9% là được rồI, còn thái độ của người dân như thế nào thì mặc kệ nó. (makeno)

Tôi cho rằng tất cả những điều đó nói lên thái độ chính trị của người dân. Tuy hoàn cảnh của chế độ toàn trị hiện nay chưa cho phép người dân công khai bày tỏ chính kiến của mình, nhưng người dân việt nam đa phần là nông dân, công nhân, dân nghèo, thương buôn, họ đâu có năng lực (cũng như sở thích) được bày tỏ quan điểm của mình qua báo chí. Họ chỉ biểu hiện bằng thái độ, mà thái độ thì khó buộc tội được.

Ở VN hiện nay có một hiện tượng phổ biến: nếu người dân nghe được thông tin đâu đó là con đường họ đang ở sẽ mở rộng, khu dân cư của ho sẽ bi di dời, là họ gấp rút xây hàng rào, nhà tiêu, buồng tắm để khi nào giải tỏa thì nhận tiền bồi thường. Họ xây tạm bợ, lát gạch men tạm bợ để có thể vừa nhận tiền bồi thường vừa có thể thu hồi lại phần lớn vật liệu họ bỏ ra. Điều này chứng tỏ người dân không thiện cảm với nhà nước, không hợp tác với nhà cầm quyền. Họ tìm mọi cách để đối phó với chính quyền. Nếu họ thấy ở đâu trên đường xuất hiện công an giao thông là họ báo động cho nhau biết để đối phó.!

Những chuyện tôi vừa kể cho có thấy một ranh giới vô hình giữa người dân và chính quyền. Và cái ranh giới này mỗi ngày một sâu rộng khi những bất công, những tệ nạn xã hội ngày càng trầm trọng, khi nhà cầm quyền ngày càng bất lực trước sự lấn lướt, chèn ép của Trung cộng, khi tham nhũng và lộng hành, khinh miệt người dân trở thành quốc nạn vô phương cứu chữa.

(Ở VN sự vô cảm chỉ có trong tầng lớp lãnh đạo và đảng viên CS, chính sự vô cảm này sẽ tàn phá chế độ)

Cho nên nói người dân VN ngày nay vô cảm là cái nhìn phiến diện và không công bằng có thể dẫn đến những ngộ nhận đáng tiếc không có lợi cho dân tộc cho đất nước!.

Cho dù sống trong một chế độ hoàn toàn không có tự do và dân chủ…nhưng người dân VN vẫn có ước mơ, hoài bão, họ yêu cái đẹp và sự hoàn hảo và họ cũng mưu cầu hạnh phúc. Họ yêu cuộc sống tự do, họ muốn làm chủ vận mệnh của mình.

Tôi biết có rất nhiều người tâm huyết ở hải ngoại khi nhìn về VN họ rất lo lắng, buồn rầu…

Nhưng tôi xin được nói với các bạn rằng: Khi thời cơ đến (ví dụ như TQ sụp đổ chẳng hạn) thì người dân VN với sự nhạy cảm về chính trị họ có thể làm nên lịch sử. Họ đang nhẫn nhục chờ đợi vì họ thấu hiểu nguyên lý về sự cân bằng quyền lực. Chúng ta hãy vững tin vào dân tộc chúng ta !!.

Tất cả những cái ”măc kệ nó” hoặc lời tuyên bố ”không quan tâm đến chính trị” chỉ là một cách đối phó, một lời nói dối. Khi thời cuộc chín muồi, chính những con người này sẽ hội nhập vào trào lưu chung của dân tộc.

Những gì xảy ra tại VN bấy lâu nay: từ vụ tòa Khâm sứ, vụ Thái hà, vụ Tam tòa, Đồng chiêm mới đây, ở Tây Nguyên người Thượng xuống đường đấu tranh đòi đất đai và tự do tôn giáo mấy năm về trước. Trong những sự việc này phải kể đến cuộc đấu tranh hoàn toàn tự phát của người dân thị trấn Chí Thạnh, tỉnh Phú Yên, hàng chục ngàn người đổ ra đường làm tắt nghẽn giao thông mấy ngày liền v.v.. Rất nhiều những dẫn chứng như vậy, và chính nhà cầm quyền CSVN cũng phải hoang mang lo sợ về phản ứng của người dân ngày càng nhiều và càng ý thức hơn. Với những sự việc như vậy làm sao chúng ta có thể nói người dân chúng ta vô cảm được ?….

Thưa ông Nguyễn hưng Quốc, người trí thức dấn thân cho dân tộc, phải biết phát hiện tiềm năng của dân tộc mình để mà vận động, và cũng phải biết nhận ra sự chuyể n mình của thời cuộc để chuẩn bị cho tương lai.

.

© Huỳnh Ngọc Tuấn

© Đàn Chim Việt Online

.

Bài liên quan:

Một dân tộc vô cảm

.

Bài trước:

Nhận định [1]

Nhận định [2]

.

.

.

No comments: