Mùng
9 Tết Mậu Tuất, Chủ tịch nước Trần Đại Quang dâng hương tại sân rồng Điện Kính
Thiên (Hoàng thành Thăng Long, Hà Nội). Tại đây, ông phóng sinh một lồng chim.
Vài chục con chim được nhốt sẵn trong một cái lồng, nắp lồng buộc bẳng những dải
lụa điều, đậy một tấm lụa vàng. Tấm lụa vàng được nhấc ra, những dải lụa điều
được gỡ, Chủ tịch Trần Đại Quang trịnh trọng nhấc nắp lồng và lập tức những con
chim đang khao khát tự do bay ra. Và… vỗ tay.
Ông
Trần Đại Quang phóng sinh chim. Ảnh cắt từ clip
Bẫy
chim rồi phóng sinh
Phóng
sinh là một nghi lễ truyền thống của nhà Phật, được duy trì có lẽ từ nhiều
nghìn năm nay. Phóng sinh không chỉ là chim mà tất cả động vật, từ những con
côn trùng đến những con vật lớn hơn, tạo cho chúng cơ hội tiếp tục sống. Phóng
sinh không chỉ ở nghi lễ mà ở bất cứ lúc nào, trong hoàn cảnh nào. Ví dụ người
ta đi đường gặp thì mua cả chậu cá còn sống, thả tại chỗ, không cần ai biết đến.
Trong
nghi lễ, người ta thường chọn chim để phóng sinh vì hình ảnh những con chim
đang trong cảnh tù túng, giam cầm được tung bay lên trời là biểu tượng đẹp nhất
của tự do.
Phóng
sinh là hành vi từ tâm, nhân đạo. Vì vậy, Đức Phật khuyên con người không sát
sinh, các nhà tu hành không ăn mặn. Tuy nhiên, việc phóng sinh cũng có những mặt
trái của nó. Để có được lồng chim cho Chủ tịch nước thả ra, người ta phải tìm
mua chim. Có cầu ắt có cung. Vậy ắt có kẻ bẫy chim để bán cho ông thả. Những
con chim mà ông Quang thả ra, trước sau nó cũng ở trên trời. Có chăng, thả được
100 con thì những con bị bắt phải bắt nhiều hơn số đó vì sẽ có thêm những con bị
què, bị chết hay chui vào các nhà hàng đặc sản. Nếu không có nhu cầu phóng sinh
vào các dịp Tết, Rằm tháng Giêng, Rằm tháng Bảy…, động vật bị săn bắt vào những
dịp này sẽ ít đi
Mặt
khác, là nghi lễ của đạo Phật, việc phóng sinh chủ yếu nằm trong phạm vi các
nhà chùa, các nhà tu hành. Nhưng khi Chủ tịch nước chủ trì việc phóng sinh, nó
trở thành một thông điệp, thành sự khuyến khích trong toàn xã hội. E rằng rồi
đây, người người bẫy chim, nhà nhà bẫy chim để bán phóng sinh. Cứ mỗi chu kỳ bắt
- thả, chim sẽ hao đi một số.
Trồng
cây... hình thức!
Việc
đầu xuân Chủ tịch nước thả chim phóng sinh cũng hình thức như các lãnh đạo khác
trồng cây. Thường là họ trồng cây đã trưởng thành. Cây cao gấp mấy thân người
trồng, lại đã sinh ra các rễ phụ sum xuê. Lồng chim của ông Quang phủ lụa vàng,
buộc lụa điều thì cán xẻng trồng cây của các lãnh đạo khác cũng xanh xanh đỏ đỏ.
Lại có khi còn trải bạt để các lãnh đạo trồng cây cho khỏi bẩn giầy nữa. Gợt
vài xẻng đất, tưới một tí nước được chuẩn bị sẵn là xong việc và… cũng vỗ tay.
Nếu chim phóng sinh được bắt ở chỗ này, thả ở chỗ khác, thì cái cây các lãnh đạo
trồng cũng đang sống yên ổn ở chỗ này bứng ra chỗ khác. Nó là di chuyển vị trí
của cây chứ không phải là trồng. Mỗi lần như thế, cây thêm một lần đau đớn.
Trồng
cây là phải thêm cây cho xã hội, là những cây giống được ươm ở vườn được nhân
ra. Đồng ý rằng các vườn cây cũng có những cây to để bán cho các nhà giàu, các
cơ quan nhưng đấy chỉ là di chuyển cây đáp ứng nhu cầu trang trí, làm đẹp, thỏa
mãn nhu cầu thể hiện chứ không phải trồng thêm cây cho xã hội.
Cứ
nhìn cảnh trồng cây hay thả chim phóng sinh, người ta thấy rõ tính hình thức và
nó cứ giả giả thế nào.
Phóng
sinh sao không phóng thích?
Nói đến chuyện thả chim phóng sinh chim tức là trả tự do cho
chim, lại nghĩ đến những tù nhân lương tâm nhiều năm bị giam cầm với điều kiện
sinh hoạt thiếu thốn, đông lạnh, hè nóng, tình cảm bị chia cắt. Nhất là dịp tết
đến xuân về, sự đau đớn về tình cảm lại càng nhức nhối. Chẳng thế mà Đinh La
Thăng còn xin được về ăn tết với gia đình rồi mới thi hành án.
Một danh sách của Hội Cựu Tù nhân Lương tâm cho thấy có 91 người
đang bị giam giữ. Danh sách có thể còn sót và chưa tính những người bị bắt từ đầu
năm 2018. Như vậy hiện nay có khoảng 100 tù nhân lương tâm đang bị giam giữ ở
các trại giam trên toàn quốc. Họ là những người không có tội. Họ chỉ phản ánh
hiện thực xã hội, nói lên sự thật, dám biểu đạt chính kiến của mình và cất lên
lên tiếng nói tự do. Đó là những con người cần được trả tự do nhất. Nếu họ có
tâm từ bi thật khi phóng sinh chim thì họ cũng có đủ từ bi để trả tự do cho những
tù nhân lương tâm. So với con chim, ai cũng biết là con người cần và đáng được
tự do hơn cả. Phóng thích tù nhân lương tâm cũng có nghĩa là phóng thích những
điều cay cú, hơn thua, cố chấp và thù hận ra khỏi con người mình để mình cũng
được tự do.
-----------------------------------
Báo
chí đưa tin, chiều hôm 24/2/2018, mừng xuân Mậu Tuất, Chủ tịch nước Trần Đại
Quang đã dâng hương tại sân rồng Điện Kính Thiên (Hoàng thành Thăng Long, Hà Nội),
và nghi lễ thả chim phóng sanh để cầu mong quốc thái, dân an.
Tạm
gác qua chuyện ông Trần Đại Quang cùng gia đình rất mến mộ Phật giáo, qua việc
gia đình ông đã tiến cúng chùa Vĩnh Nghiêm (ảnh), quận 3, Sài Gòn bộ lư và cặp
chân đèn nghe nói có giá lên tới gần 20 tỷ bạc, thì việc hôm chiều mùng 9 Tết Mậu
Tuất, nhân danh Chủ tịch nước, ông đã “thả chim phóng sinh” với lý do “cầu mong
quốc thái, dân an”, là hành động được cho là vụ lợi cá nhân. Bởi nếu vì “quốc
thái, dân an”, ông chủ tịch nước bằng thẩm quyền của mình, có thể bằng lệnh “ân
xá” để thả hết tất cả tù nhân lương tâm ngay dịp Tết Mậu Tuất vừa qua.
Theo
Thượng tọa Thích Chân Pháp Lộ - chùa Pháp Vân (quận Tân Phú, Sài Gòn): “Phóng sinh tức là nhìn thấy các loại chúng
sinh có mạng sống đang bị bắt nhốt, giam cầm, sắp sửa bị giết hại, kinh hoàng
lúng túng, mạng sống trong phút giây nguy ngập, liền phát lòng từ bi, tìm cách
cứu chuộc mạng sống cho chúng. Việc phóng sinh là phải xuất phát từ lòng từ bi,
lòng thương xót khi thấy con vật bị nạn, sắp bị giết, mình bỏ tiền ra mua để cứu
sống chúng. Đây là một việc làm tốt nhưng nếu thực hiện không đúng cách thì
không đem lại hiệu quả, dẫn đến mê tín, thậm chí còn bị tội báo”.
Thượng
tọa lưu ý, để việc phóng sinh có ý nghĩa và đúng pháp cần lưu ý những điều sau:
Phóng sinh phải phát xuất từ lòng từ bi, không vì ý nghĩa tư lợi (như cầu sống
thọ, cầu may mắn, giải trừ tật bệnh, cầu siêu…). Vì nếu không như vậy, việc
phóng sinh tuy có tốt, nhưng công đức và phước báu chỉ là hữu lậu nhân thiên.
Phóng sinh bằng cái tâm, chẳng cần được ai biết đến, chứ đừng theo phong trào,
chạy theo chữ danh, muốn cho mọi người thấy để khen ngợi, để được tiếng tăm.
Phóng sinh là tự do, không phân biệt số lượng ít nhiều, lớn nhỏ, mắc rẻ, không
chọn mua con này hay con kia để phóng sinh, vì chúng sanh đều bình đẳng.
Sau
khi mua con vật để phóng sinh thì thả ngay, càng nhanh càng tốt - để chúng trở
về môi trường sống tự nhiên, tự do thoải mái, tránh cho chúng phải chịu kéo dài
nỗi khổ sợ hãi, ngột ngạt, tù túng vì bị giam cầm; có khi chúng phải mất mạng
trước khi được ta phóng thích.
Trong
một bài thuyết giảng về ý nghĩa phóng sinh tại chùa Hưng Thiền, xã Mỹ Hội, huyện
Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp, Sư cô Thích nữ Như Lan cho rằng người phóng sinh phải
hiểu những đạo lý sau đây: Thứ nhất, phóng sinh để gieo nhân lành. Trong kinh
Ưu Bà Tắc, Đức Phật dạy rằng: Nhân quả báo ứng như bóng theo hình. Sát sinh thì
oan oan tương báo đời đời kiếp kiếp không dứt. Khi phóng sinh là ta đã cứu mạng
chúng sinh tức là đã gieo trồng thiện nhân. Một khi đã gieo trồng thiện nhân
thì nhất định sẽ được thiện quả. Ngược lại, nếu ai phê bình, cản trở người
phóng sinh là trồng ác nhân ắt sẽ bị quả ác báo. Đạo lý của việc phóng sinh là
nhắc nhở chúng ta cố gắng gieo trồng thiện nhân để gặt hái thiện quả.
Thứ
hai, phóng sinh là tôn trọng quyền sống của muôn loài. Vạn vật, chúng sinh đều
có tánh linh, ai cũng đều muốn hướng tới cái lành và tránh xa điều hung ác. Người
nào cũng muốn được sống, cũng sợ chết và người nào cũng biết buồn vui thương giận.
Cho nên chúng ta phóng sinh là tôn trọng quyền sống của muôn loài, chúng sẽ biết
ơn chúng ta, phước báu này thật vô lượng vô biên.
Thứ
ba, giải cứu chúng sinh là giải cứu một vị Phật tương lai. Chúng sinh đều vốn đủ
Phật tánh, tức là có tánh giác ngộ, thanh tịnh, trong sáng. Chúng sinh vì túc
nghiệp nên phải mang thân hình dị loại, bị đọa làm thân súc sanh. Một ngày nào
đó túc nghiệp của chúng sinh đó hết, nó phát tâm tu hành thì cũng chứng thành đạo
quả y như Phật.
Thứ
tư, chúng sinh là người thân chúng ta từ bao kiếp. Chúng sinh trong vòng luân hồi
đều là quyến thuộc của chúng ta từ bao kiếp. Giải cứu chúng sinh là giải cứu
cha mẹ, anh em chúng ta từ kiếp trước.
Thứ
năm, phóng sinh là giải oán thù. Chúng sinh là oan gia trái chủ, là kẻ thù nghịch
đối với chúng ta trong kiếp quá khứ. Kiếp này chúng sinh rơi vào tay chúng ta
là để trả món nợ cho ta, nhưng ta không sát hại chúng mà đem chúng đi phóng
sinh, giải thoát cho chúng là đã giải oán thù với chúng để không còn oan oan
tương báo với chúng nữa.
Như vậy, tạm gác qua ý nghĩa thuần Phật
pháp, dễ dàng thấy rằng các tù nhân lương tâm đang chịu cảnh giam cầm chính là
mối nguy của “quốc thái, dân an”. Bởi vì cầm tù các tiếng nói phản biện, “trung
ngôn nghịch nhỉ” là khiến cho lòng dân luôn nơm nớp bất an. Đất nước cũng không
thể thịnh vượng khi nhà chức trách chỉ thích nghe những lời ngon ngọt.
No comments:
Post a Comment