BÀI THƠ VỀ CẢI CÁCH RUỘNG
ĐẤT CỦA VĂN CAO
Nguyễn Trọng Tạo
Posted
on 16.09.2011 by nguyentrongtao
https://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/wp-content/uploads/2011/09/vancao1993.jpg?w=326
Văn
Cao, 1993 - Ảnh: Nguyễn Đình Toán
NTT:
Giữa quá nhiều bất trắc cuộc đời, tiếng thơ Văn Cao chẳng bao giờ đổi giọng. Chữ
nghĩa của ông như được viết ra từ ngòi bút kim cương chứ không phải bút lông
bút sắt. Và khi tiến hành chọn bản thảo tập thơ Lá, Văn Cao rất vui
lòng ủy thác cho Nguyễn Thụy Kha, Thanh Thảo và tôi tuyển chọn. Hầu như ông
hoàn toàn yên tâm về việc đó. Ông nói: “Ba thằng mày bảo được là được!”. Dù là
trong thời kì “đổi mới” rất mạnh mẽ, chúng tôi vẫn thấy ông có một bài thơ mà
nhà xuất bản khó lòng chấp nhận, đấy là bài Đồng chí của tôi viết năm cải cách
ruộng đất (1956). Bài
thơ tràn đầy lòng tin vào chủ nghĩa xã hội mà cảnh tỉnh những sai lầm của hiện
tại, nó là tiếng lòng thống thiết của người cộng sản bị xử bắn oan gửi tới các
đồng chí của mình. Không trung thực với Đảng, không có lòng can đảm của một đảng
viên, không chan chứa một trái tim nhân đạo… không thể viết được một bài thơ rớm
máu như thế. Nhưng 30 năm và hơn thế nữa, nó vẫn chỉ là bài thơ của riêng ông.
Chúng tôi biết điều đó, và đề nghị ông “để lại”, ông đồng ý ngay. Đầu năm 1995
này, tôi nhắc lại với ông bài thơ ấy, và thấy đã đến “thời” bài thơ có thể in
được rồi, nhưng ông nói sau khi nhấp một ngụm rượu: “Thôi, cứ để sau khi mình
chết rồi in cũng chưa muộn”. Ngày ông qua đời, tôi bỗng mở sổ tay xem lại bài
thơ ấy, và tôi đã khóc.
*
ĐỒNG
CHÍ CỦA TÔI
Người ta các đồng chí của tôi
Treo
tôi lên một cái cây
Đợi
một loạt đạn nổ
Tôi
sẽ dẫy như một con nai con
Ở
đầu sợi dây
Giống
như một nữ đồng chí
Một
anh hùng của Hà Tĩnh
Tôi
sẽ phải kêu lên
Như
mọi chiến sĩ bị địch bắn
Đảng
Lao động Việt Nam muôn năm
Cho
mọi người hiểu khi tôi chết
Vẫn
còn là một đảng viên
Cho
mọi người hiểu khi tôi chết
Máu
của tôi vẫn còn là máu của Việt Nam
Ở
dưới gốc cây có các cụ già các bà mẹ
đã nuôi cách mạng
Các
em nhỏ từ ba tuổi đứng nhìn tôi
dẫy chết
Có
mẹ tôi
Ba
lần mang cơm đến nhà tù
Hãy
quay mặt đi
Cho
các đồng chí bắn tôi
Tôi
sợ các cụ già không sống được
Bao
năm nữa
Để
nhìn thấy xã hội chủ nghĩa
Của
chúng ta.
Chết
đi mang theo hình đứa con
Bị
bắn
Tôi
sợ các em còn nhỏ quá
Sẽ
nhớ đến bao giờ
Đến
bao giờ các em hết nhớ
Hình
ảnh tôi bị treo trên cây
Bị
bắn
Hãy
quay mặt đi
Cho
các đồng chí bắn tôi…
Nước
mắt lúc này vì Đảng nhỏ xuống
Dòng
máu lúc này vì Đảng nhỏ xuống
Đảng
Lao động Việt Nam muôn năm
Đảng
Lao động…
(1956)
*****
GIỖ NHẠC SĨ VĂN CAO – 20 NĂM
NGÀY MẤT
NGUYỄN TRỌNG TẠO
Posted
on 26.07.2015 by nguyentrongtao
https://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/2015/07/26/gio-nhac-si-van-cao-20-nam-ngay-mat/
Khi
ông mất tôi không về Hà Nội viếng ông được, và đã tự mình trình bày tấm ảnh ông
với chữ VĂN CAO theo nét chữ ký của ông để trang trí buổi lễ truy điệu tại trụ
sở Hội VHNT Thừa Thiên Huế. Tôi đã treo tấm ảnh này 20 năm trong nhà, và hôm
nay mang lên thành phố Hòa Bình tặng lại cho vợ chồng con trai trưởng của ông
là Họa sĩ Văn Thao.
Nghệ
sĩ đa tài Văn Cao sinh ngày 15.11.1923, mất ngày 10.7.1995 (tức ngày 13.6.1995
âm lịch). Khi ông mất tôi không về Hà Nội viếng ông được, và đã tự mình trình
bày tấm ảnh ông với chữ VĂN CAO theo nét chữ ký của ông để trang trí buổi lễ
truy điệu tại trụ sở Hội VHNT Thừa Thiên Huế. Tôi đã treo tấm ảnh này 20 năm
trong nhà, và hôm nay mang lên thành phố Hòa Bình tặng lại cho vợ chồng con
trai trưởng của ông là Họa sĩ Văn Thao.
Trang
trại của Văn Thao trong lũng núi, có suối chảy vòng quanh nhà khiến nhớ đến những
bài hát Suối Mơ, Thiên Thai bất hủ của người cha. Nhớ xưa, khi tôi đến nhà uống
rượu với ông Văn, anh con trai trưởng của ông thường chỉ xuất hiện một chút rồi
rút lui vào “hậu trường”. Cũng nhân dịp này, tôi tặng chủ nhà chiếc bi đông đựng
rượu bằng inox nhãn hiệu CCCP (Liên Xô cũ) với lời đề tặng:
Bi
đông 3 lít tặng Thao
Bầu tình 1 khối ba đào nhớ nhau.
http://nguyentrongtao.info/wp-content/uploads/2015/07/VanThaoTao2b.jpg
Bi
đông 3 lít tặng Thao Bầu tình 1 khối ba đào nhớ nhau.
Ngày
giỗ thứ 20 của Văn Cao tận trên núi cao, nhưng gần 100 người yêu quý ông đã về
đây dâng hương và nâng ly rượu tưởng nhớ một con người vĩ đại toàn tài Cầm Kỳ
Thi Họa của dân tộc chúng ta…
Tôi
có mấy bài thơ viết tặng ông Văn, xin giới thiệu cùng bạn:
.
NHA
KHÍ TƯỢNG
Tặng
anh Văn Cao
Người
báo bão ngồi im
mây đuôi ngựa phất về hướng núi
đột ngột biển tanh cá chuồn bay như trấu.
Người
báo bão ngồi im
màn vô tuyến hiện những quầng xám xịt
tam-giác-bão phản chiếu qua giác quan thứ sáu.
Người
báo bão ngồi im
những nhà cao tầng? Báo động
những cây đại thụ? Báo động
Gặt
sớm những cánh đồng chưa chín tới
ga hàng không thay đổi giờ bay
trời im nắng như không hề sắp bão
Sẽ
ra sao khi cơn bão đổi chiều
khi cơn bão chỉ là ảo ảnh
khi giác quan thứ sáu bị lừa?…
Người
báo bão ngồi im
nhà thơ già râu tóc trắng ngồi im
những câu thơ – những dòng tin báo bão hiện lên!
1984
CÂY
SẤU NHỎ TRƯỚC NHÀ VĂN CAO
Cây
sấu xanh xuân nào không nhớ nữa
ngày hạ sang hoa trắng rắc đầy thềm
lá vàng thu lá bay qua ô cửa
có một người nhìn cây sấu lặng im
Chua
và thơm và cay cay rượu gạo
sấu thay xanh người ấy trắng mái đầu
những bài ca bay ra ngoài tuổi tác
thơ không vần tươi thắm mãi từng câu
Những
bức tranh vương sắc màu cây lá
trẻ con leo cột mỡ đón xuân về
chợ họp đông quây dưới tầng bóng nhỏ
người ấy nhìn như tỉnh lại như mê
Bỗng
cây sấu gãy ngang mùa bão lớn
nỗi đau cây lây sang nỗi đau người
giờ trở lại cây người xa vắng cả
một khung trời trống trải chiếm hồn tôi!..
15.11.2001-2002
*
(Ảnh
trang này: Nguyễn Đình Toán)
http://nguyentrongtao.info/wp-content/uploads/2015/07/TaoVanCao1994.jpg
Uống
rượu với Văn Cao, 1994
http://nguyentrongtao.info/wp-content/uploads/2015/07/TaoVanThaob.jpg
Nhà
thơ Nguyễn Trọng Tạo và Họa sĩ Văn Thao (phải).
http://nguyentrongtao.info/wp-content/uploads/2015/07/VanThao2.jpg
Suối
mơ trước nhà Văn Thao.
Posted
on 05.12.2013 by nguyentrongtao
NGUYỄN ĐÌNH TOÁN
VÀ NHỮNG ĐỐI THOẠI KHÔNG LỜI16.11.2013
NGUYỄN ĐÌNH TOÁN TRIỂN
LÃM ẢNH VĂN CAO11.11.2013
No comments:
Post a Comment