Monday, June 20, 2016

SỰ KHỐN CÙNG CỦA TRUYỀN THÔNG QUỐC DOANH (FB Nguyễn Đình Ấm)






(VNTB 18/6/2016) – Nhà báo “cách mạng” Như Phong đã viết bài “Nghề phóng viên phải như con chó ấy”. Quả không sai, truyền thông quốc doanh đã đến sự khốn cùng!

Sứ mạng của truyền thông chính trị công cộng là phản ánh khách quan mọi sự kiện một cách trung thực đến độc giả, thính giả, khán giả. Một nền truyền thông chỉ có sức sống khi đặt sự thật lên trên hết, lấy nhân dân là đối tượng truyền thông.

Thế nhưng, ở VN hiện nay giới truyền thông do đảng CS là “vua tập thể” nuôi bằng tiền thuế của dân và giao cho nhiệm vụ trước tiên là bảo vệ sự độc tôn của đảng nên họ không thể phản ánh các sự kiện xẩy ra trong xã hội một cách trung thực khách quan nếu những thông tin, sự thật đó không có lợi cho chế độ độc tài. Từ giảng đường đến các tòa soạn nhà báo nào cũng phải thấm nhuần lời răn dạy “kinh điển”: “Tính chân thật của báo chí cách mạng là sự thật phù hợp đường lối, chính sách của đảng”. Tức là sự thật có lợi cho đảng thì mới được công nhận là thật, được phổ biến và ngược lại.

Có quá nhiều ví dụ truyền thông quốc doanh bỏ qua, lẩn tránh hoặc phản ánh không trung thực những thông tin hệ trọng nhưng không hợp “đường lối” như vụ cá chết ở miền Trung, những cuộc biểu tình rầm rộ của hàng nghìn người chống Trung Quốc xâm lược, bảo vệ cây xanh, môi trường,hàng nghìn dân oan mất đất nhếch nhác, mỏi mòn lang thang hết cửa quan, phố phường này đến cửa quan phố phường khác đòi công lý hết năm này qua năm khác, những cuộc công an bắt bớ đánh đập, ngăn cản tự do đi lại, giam cầm người biểu tình bảo vệ tổ quốc, cây xanh, môi trường…

Vụ cá chết ở miền trung là thảm họa quốc gia chưa từng có nhưng truyền thông quốc doanh chỉ đưa rất ít thông tin chiếu lệ, sơ sài. Sau hơn 2 tháng không đưa ra nguyên nhân cá chết, truyền thông quốc doanh lại chỉ rùm beng thông tin “làm sạch biển” với những đoàn người đi gom rác ở bờ biển trong khi họ không hề nhắc đến nước biển bị đầu độc còn nguy hiểm hơn rác rưởi ở bờ biển gấp vạn, triệu lần nhằm đánh lạc hướng dư luận. Rất nhiều vụ tàu thuyền TQ đâm chìm, cướp bóc, giết hại ngư dân ta chỉ được thông tin rất hạn chế với tên “tàu, nước lạ… Đặc biệt về hội nghị Thành Đô năm 1990 có nhiều thông tin mà chính báo chí TQ loan tải đến năm 2030 VN sẽ thành một bộ phận TQ liên quan vận mệnh dân tộc mà dư luận rất lo ngại, quan tâm nhưng truyền thông quốc doanh chưa bao giờ đề cập đến những thông tin này, có hay không… Nhiều tờ báo lỡ đăng thông tin “nhậy cảm” với lợi ích của “vua” lập tức phải gỡ, có thông tin vừa gỡ lại đăng ngay khi thấy “vua” có vẻ đồng tình…
Chưa bao giờ người cầm bút ở đâu nhục nhã đến thế!

Hôm Tổng thống Mỹ Obama thăm VN, nhà cầm quyền chủ nhà tiếp đón rất đạm bạc, sơ sài nhưng dân VN tiếp đón vô cùng nồng nhiệt bởi họ yêu quý sứ giả của một đất nước dân chủ, tự do, có lợi ích Biển Đông trùng hợp với lợi ích của VN, đã và sẽ góp phần giúp VN bảo vệ biển đông, đem đến những sự ủng hộ thịnh vượng kinh tế VN… Thế nhưng khi khách vừa về, VTV1 chuyển động 24h lại tổ chức chương trình “Thói giả dối của Obama” do MC Việt Hoàng ba hoa nói xấu khách để dân hiểu mọi hình ảnh giản dị, thực tâm, những phát ngôn trí tuệ, tôn trọng nhân dân, nền văn hóa, lịch sử VN như chỉ là một sự giả dối, dàn dựng…

Phải chăng họ quá cay cú vì lòng dân dân không theo ý “vua”?

Họ đã xúc phạm, hỗn xược với nhân dân vì coi dân ngu dốt không cảm nhận được sự thật đã “mắc lừa” tổng thống Mỹ để đón, đưa nồng hậu như thế. Ông Nguyễn Phú Trọng và các lãnh đạo VN sang thăm Mỹ bị dân Mỹ gốc Việt biểu tình phản đối nhưng có tờ báo nào của chính phủ Mỹ bình phẩm ác ý về tư chất các vị hay không?

Một sự bất nhã vô liêm ! 

Trước sự quan tâm chính đáng của dư luận vụ cá chết, VTV đã tổ chức “60 phút mở” như để “đấu tố”, truy vấn MC Phan Anh dám “chia sẻ” sự kiện như thể nhắc nhở dư luận không được quan tâm đến thông tin nhà cầm quyền muốn ỉm đi này.

Một cơ quan truyền thông mà nhiệm vụ hàng đầu là bảo vệ lợi ích cho một “ông vua” bất chấp sự thật, đạo lý tất nhiên không thể trung thực thì làm sao chinh phục được độc, khán giả nên nó phải tìm đến những trò giật gân, dàn dựng, dối trá… để tạo sự hấp dẫn. Vụ bịa đặt chuyện cô Lượm ở Huế, cô vợ tật nguyền, quét rau ở Thanh Hóa…” là sản phẩm cửa sự bế tắc, tha hóa đến thảm hại của truyền thông quốc doanh. Theo dư luận ở VTV thì những dàn dựng, bịa đặt này còn do một nguyên nhân nữa là các phóng viên “có máu mặt” ở VTV “cạ” với lãnh đạo thành lập các công ty truyền thông riêng cho người thân làm giám đốc để “thầu” các chương trình gọi là “xã hội hóa” của VTV thực hiện dự án. Những DN này đi làm hoặc thuê người làm với chi phí “bèo” nhưng quyết toán với nhà nước giá cao hưởng chênh lệch lớn (?).

Do phải hoàn thành nhiệm vụ hàng đầu bảo vệ sự độc tôn của chủ bằng mọi giá, chống “thế lực thù địch”, phản động, “diễn biến hòa bình” nên truyền thông quốc doanh đã phơi bày bản chất dối trá vô liêm, vô sỉ trước dư luận. Vụ hai nhà báo tự do Trương Minh Tam, Chu Mạnh Sơn vào Hà Tĩnh – mới chỉ đang sưu tầm thông tin về vụ cá chết – đã bị công an bắt giam giữ trái pháp luật, còn VTV vu khống họ là “kích động” nhân dân chống chính quyền với những hình ảnh minh họa như bản ký nhận tiền, dao kiếm, vũ khí… để khán giả hiểu rằng họ ăn tiền phản động nước ngoài vi phạm pháp luật nghiêm trọng…Khi nhà cầm quyền không có bằng chứng nào kết tội hai phóng viên phải trả tự do cho họ, độc giả chất vấn VTV thì họ trả lời “do công an chuyển đến chỉ phát”.

Một sự vu khống hèn hạ và trơ tráo, vô lương tâm, vô trách nhiệm!

Dư luận lâu nay sôi sục khi báo Quân đội nhân dân, VTV liên tục gây ra những “sai sót” xúc phạm khán, độc giả như phát hình các cháu thiếu nhi đón Tập Cận Bình cầm cờ TQ có 6 sao, tấu nhạc Tàu khi chủ tịch nước Trương Tấn Sang lên phát biểu trong chương trình “khát vọng đoàn tụ” dịp 27/7/2015,lấy tranh cổ động TQ thời Cách mạng Văn hóa đọc trước tác Mao làm hình nền trong buổi tuyên dương những người con bình dị tại nhà hát lớn HN tối 11/6…

Phải chăng đây là những sự “nhầm lẫn” hay chủ trương của “vua tập thể” làm cho nhân dân quen dần với tin VN sẽ trở thành bộ phận của TQ? Những cơ quan truyền thông chủ chốt của quốc gia có thể có những “sai sót” sơ đẳng, nghiêm trọng và hệ thống đến thế?

Ai đã từng làm báo dù ở cơ quan báo nhỏ sẽ hiểu để đăng, phát một mẩu tin nó phải qua bao nhiêu công đoạn kiểm duyệt: Người viết(ghi hình), biên tập viên biên tập, lãnh đạo duyệt đăng(phát), thư ký tòa soạn sắp xếp, nếu là báo in thì còn có công đoạn sửa morat nữa. Tất cả cùng có trách nhiệm phát hiện sai sót.

Phải chăng truyền thông quốc doanh đã đồng lõa mưu toan bán nước, phản động?

Hôm trước “nhà báo cách mạng” Như Phong đã viết bài “Nghề phóng viên phải như con chó ấy”, thú nhận (đại khái) nhà báo cách mạng (báo quốc doanh) là phải trung thành với chủ (đảng CS) như con chó. Quả không sai!

Người cầm bút mà phải làm ngơ trước sự thật, quốc kế, dân sinh, sự mất còn của đất nước, dân tộc, nhắm mắt làm theo chủ trương phản dân, hại nước nói không trung thực, bịa đặt, vu khống người lương thiện “như chó cắn theo ý chủ” thì tránh sao khỏi sự tha hóa. Hơn nữa,”tử huyệt” dối trá lâu nay của truyền thông quốc doanh đang bị truyền thông tự do trên mạng internet cạnh tranh thông tin, vạch trần sự giả dối làm cho bản chất bất chính của họ “chềnh hềnh trước thiên hạ. Nếu không được chủ bảo kê, “chăn nuôi” bằng tiền thuế của dân thì hầu hết các cơ quan truyền thông quốc doanh sẽ chết ngay tức khắc!

Truyền thông “cung đình” của đảng CS đã đến sự khốn cùng.




No comments:

Post a Comment