Nhìn lại chủ quyền lãnh thổ năm 2009
Đông Hà
Gửi vào ngày Thứ Tư, 23 Tháng 12, 2009.
http://tiengnoitudodanchu.org/modules.php?name=News&file=article&sid=8500
Quan hệ Việt-Trung vẫn nhức nhối trong tâm khảm những người Việt Nam yêu nước và đầy lòng tự trọng. Khi những bức xúc về động thái bành trướng mang đầy tính thủ đoạn tàn nhẫn và thâm độc của Trung Cộng nhằm thôn tính lãnh hải, biển đảo Việt Nam còn dữ dội trong lòng người Việt, thì sau một hồi vòng vo đầy toan tính, chính quyền Việt Nam quyết định cho Trung Cộng khai thác quặng nhôm trên Tây Nguyên. Mặc dù dự án này đã bị nhiều tầng lớp trong dân từ trí thức, tướng lãnh đến đông đảo nhân dân các giai tầng phản đối kịch liệt dưới nhiều hình thức. Phải nói, chưa có một dự án nào của chính phủ Việt Nam lại bị phản ứng chống đối quyết liệt như vậy trong nhân dân. Đây là lần đầu tiên mà sự phản ứng từ phía dân chúng lên cao độ và được nhiều sự đồng nhất như vậy. Nguyên do đến từ sự phẫn nộ của những người Việt Nam yêu nước trước thái độ nhu nhược bấy lâu của nhà cầm quyền Việt Nam đối với những hành động ngang ngược chà đạp lên đạo lý của Trung Cộng.
Vì đâu mà nhà nước Việt Nam có thái độ nhu nhược trước lợi ích dân tộc, đất nước cũng như ý chí chính đáng của đông đảo các giai tầng nhân dân như vậy?
Trong những loạt bài có chủ đề “Làm thất bại âm mưu diễn biến hoà bình’’ của Học Viện Chính Trị Quân Đội gần đây, những nhà lý luận chính trị quân đội liên tục đưa ra nhiều cảnh báo về sự nguy hại của âm mưu “diễn biến hoà bình”. Trong vô vàn những cảnh báo ấy có những cảnh báo khiến người ta rất ngạc nhiên vì sự suy luận vô lý cũng như quá bênh vực Trung Cộng. Cảnh báo của những nhà lý luận quân sự Việt Nam này cho rằng: “Các thế lực thù địch chống phá nhà nước CHXHCN Việt Nam đã lợi dụng những vấn đề do lịch sử để lại về chủ quyền biên giới, hải đảo nhằm chia rẽ quan hệ khăng khít giữa Việt Nam và Trung Quốc, nhằm biến Việt Nam thành con đê ngăn chặn ảnh hưởng của Trung Quốc tràn xuống các nước phía dưới vùng Đông Nam Á, nơi ảnh hưởng của thế lực tư bản đang ngự trị”(*). Cũng khiên cưỡng như vậy, các nhà lý luận chính trị gồm những giáo sư, tiến sĩ mang quân hàm cấp cao này đưa ra một luận thuyết nữa là cần phải tăng cường lợi ích của Trung Quốc tại những vị trí quốc phòng then chốt ở Việt Nam, để nếu như các “thế lực thù địch’’ muốn công phá Việt Nam thì sẽ vấp phải những lợi ích của nước lớn như Trung Cộng; và đó sẽ là “hàng rào phòng thủ vững chắc” của Việt Nam khi toan tính gắn kết quyền lợi của Trung Quốc tại Việt Nam. Từ đó, Trung Cộng vì lợi ích của họ tại Việt Nam, sẽ bảo vệ chế độ hiện tại, một chế độ đang có những chính sách ưu đãi cho họ. Bên cạnh những lý luận vừa kể, các tác giả của Học Viện Chính Trị Quân Đội cũng dựng lên chiêu bài mị dân dưới những cụm từ mỹ miều như “ổn định tình hình chính trị, đối ngoại ôn hoà, 16 chữ vàng….” v.v…. Những lý luận cố tình đi ngược lại lợi ích dân tộc này còn được bồi dưỡng bằng nhiều cuốn sách của nhà xuất bản Chính Trị Trung Quốc, đã được Tổng cục 2 Việt Nam và nhà xuất bản Chính Trị Việt Nam dịch và in ra, nhằm nâng cao chất lượng, bản lĩnh chính trị cho quan chức Việt Nam.
Rõ ràng là nhóm lãnh đạo cấp cao nhất trong bộ chính trị Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) đã có sự thoả thuận ngầm về chủ quyền lãnh thổ, có những sự toan tính, mặc cả trên quyền lợi đất nước và dân tộc. Bởi thế, những phản đối về quan hệ Trung-Việt mặc nhiên là điều họ không thích, thậm chí là thù ghét, vì nó đụng tới những mặc cả của họ với Trung Cộng. Nhóm phản động bán nước này không từ bỏ bất kỳ thủ đoạn nào để thực hiện cam kết với quan thầy Trung Cộng bằng nhiều phương pháp; trong đó có cả lý luận, tuyên truyền. Đó là sự bán nước trắng trợn có văn bản, có hệ thống lý luận.
Chính quyền Việt Nam công khai đàn áp những người yêu nước, qua việc bắt giam, bỏ tù và gán ghép cho những người này đủ thứ tội mà chính quyền bịa đặt ra. Riêng trong năm 2009, hầu hết những người bị bắt giữ và xét xử đều có liên quan đến việc phản đối quan hệ bất minh Trung–Việt. Như Lê Công Định với những bài viết kêu gọi lòng tự hào dân tộc trước nạn ngoại xâm, cũng như toan tính chuẩn bị hồ sơ về chủ quyền biển đảo Việt Nam để đưa ra tranh luận trước toà án quốc tế; nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và các bạn treo khẩu hiệu đòi chủ quyền biển đảo; Phạm Thanh Nghiên toạ kháng tại nhà biểu tình ôn hoà với khẩu hiểu “Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam”; các blogger như nhà báo Đoan Trang, Blogger Mẹ Nấm, Người Buôn Gió… in những ấn phẩm kêu gọi ngừng khai thác bauxite và khẳng định chủ quyền biển đảo..; và những nhà báo lên tiếng về chủ quyền, tài nguyên, bị mất việc, mất chức, tước thẻ như Nguyễn Trung Dân, Huy Đức. Những tờ báo bị phạt tiền hay đóng cửa như Vietnamnet, Tuổi Trẻ, Du Lịch… Song song với hành động đàn áp vừa kể, chính quyền Việt Nam còn cho đông đảo mật vụ len lỏi để phá hoại các cuộc biểu tình bày tỏ lòng yêu nước của thanh niên, sinh viên.
Trong khi nhà cầm quyền Việt Nam ra sức đàn áp những người yêu nước, thương dân tộc mình, thì chính quyền Trung Cộng liên tục có những động thái nhắm thực hiện âm mưu thôn tính lãnh hải Việt Nam. Trung Cộng gây sức ép khiến các công ty nước ngoài đang làm ăn trên vùng lãnh hải Việt Nam phải rút lui; Trung Cộng bắn giết ngư dân Việt Nam, bắt giữ đòi tiền chuộc không khác gì bọn cướp biển; Trung Cộng dùng tàu quân sự đâm tàu ngư dân Việt Nam một cách vô nhân đạo, rồi bỏ mặc cho sóng biển; Trung Cộng thành lập chính quyền quản lý hành chính các hòn đảo thuộc chủ quyền Việt Nam;…. Những hành vi của Trung Quốc và chính quyền Việt Nam là sự phối hợp nhịp nhàng. Một bên tiến tới thôn tính, còn một bên thì nỗ lực dập tắt những tiếng nói phản đối việc thôn tính ấy.
Tuy nhiên, trong khi đàn áp những tiếng nói yêu nước đòi khẳng định chủ quyền ấy, chính quyền Việt Nam thỉnh thoảng cũng lên tiếng phản bác hành vi vi phạm chủ quyền Việt Nam của Trung Cộng. Gần về cuối năm 2009, chính quyền Việt Nam đã cho tổ chức những cuộc hội thảo về vấn đề biển đảo; thậm chí còn mở trang web về biển đảo…. Bức tranh trái ngược màu sắc này lại hỗn độn hơn, khi trang web của Đảng Cộng Sản Việt Nam, do uỷ viên trung ương ĐCSVN Đào Duy Quát quản lý, “nhầm lẫn” đăng bản tin Trung Cộng tập trận trên vùng biển Việt Nam, mà bản tin nói là hải phận của Trung Cộng. Rồi website của Bộ Công Thương cũng “nhầm lẫn” tương tự. Những sự việc này có phải là “nhầm lẫn” hay không, nếu như chúng ta biết rằng Bộ Công Thương là bộ có nhiều dự án hợp tác với Trung Cộng? Và tờ tạp chí ĐCS đại diện cho tiếng nói của trung ương ĐCSVN, là nơi gắn bó mật thiết với Trung Cộng nhất. Tại sao những tờ báo khác không nhầm lẫn, mà hai cơ quan này lại “nhầm lẫn” tệ hại như vậy? Nếu gọi đây là sự “nhầm lẫn”, thì ý kiến này cần phải được xem xét kỹ.
Trở lại với việc chính quyền Việt Nam có lên tiếng và có vài biện pháp khẳng định chủ quyền biển đảo. Việc làm này là như thế nào? Động cơ có thực chất là như vậy hay không?
Với tính chất độc tài, muốn quản lý cả ý nghĩ và tư tưởng của nhân dân, chính quyền Việt Nam nhận thấy rằng không thể buông lỏng quản lý tinh thần yêu nước. Bất kể phong trào gì, dù chính đáng đến đâu, cũng phải được nhà nước kiểm soát. Bản chất của chính quyền cộng sản độc tài vốn dĩ là vậy. Cho nên, hành động đàn áp những tiếng nói từ phía nhân dân, nhưng rồi cho người phát ngôn của Bộ Ngoại Giao lên tiếng phản đối, lập ra trang web và cuộc hội thảo, thi đua tìm hiểu biển đảo,… thực chất chỉ là trò dẫn dụ để gom những tiếng nói yêu nước tập trung lại, để chính quyền dễ bề kiểm soát và lái hướng theo chủ ý của mình. Hãy nhìn kết quả của những phong trào yêu nước “quốc doanh” đó đã đạt được những gì sau mỗi việc làm hay chiến dịch như thế? Phải thật tinh tế mới thấy rõ âm mưu nham hiểm, tinh vi và thủ đoạn lường gạt của chính quyền Việt Nam trong việc làm phai nhạt sự phản ứng của nhân dân.
Trấn áp bằng vũ lực, thủ đoạn. Ma mãnh trong những trò làm lệch hướng người phản đối. Tăng cường ngân sách, nhân lực, trang bị cho những kẻ tuyên truyền theo chủ trương của nhà nước. Trả tiền cho những kẻ sẵn sàng bán rẻ lương tâm để chúng len lỏi trong quần chúng nhân dân rỉ rả những luận điệu ma mị,…đảng Cộng Sản cầm quyền tại Việt Nam không từ bỏ bất kỳ một thủ đoạn nào để đạt mục tiêu làm phai nhạt tinh thần yêu nước trong nhân dân; ngõ hầu để chúng tự do mua bán, đổi chác quyền lợi đất nước, dân tộc.
Nhưng, nhìn lại những âm mưu làm tay sai cho Trung Cộng của chính quyền Việt Nam, người ta thấy rằng, dù nỗ lực đến mấy thì kết quả chẳng ra gì. Càng ngày sự phản đối từ phía nhân dân Việt Nam càng lên cao, bất chấp mọi thủ đoạn tinh vi, tàn bạo đến mấy của chính quyền tay sai Trung Cộng. Tiếng nói phản đối lan rộng khắp nơi, ngày một mạnh mẽ hơn. Từ những trang blog, những trang web,….các tiếng nói của lương tâm lên tiếng ngày một nhiều hơn. Cùng với nhiều trang web, blog,… trang web BauxitVietnam do những chuyên gia, trí thức thành lập, cũng đã thể hiện lương tâm của người trí thức chân chính đối với đất nước, công khai lên tiếng phản đối….. Tất cả đã minh chứng rằng, sự gian dối không bao giờ lấn át được sự thật. Nó chứng tỏ sự chán nản, bất phục đối với chính thể tại Việt Nam đã lên đến tột cùng, khi ngày càng nhiều người can đảm đứng lên cất tiếng nói bày tỏ chính kiến của mình. Đó là điều tất yếu của một dân tộc có bề dày hàng nghìn năm chống giặc ngoại xâm, giữ gìn chủ quyền đất nước.
Những tiếng nói từ lương tri của người dân Việt Nam đã đẩy chính quyền tay sai, bán nước cộng sản Việt Nam vào thế bối rối. Những động thái bất nhất của họ, vừa can tâm làm tay sai để đổi lấy quyền lợi cá nhân, lợi ích của nhóm thiểu số cai trị, đã lộ rõ qua những bài viết lý luận nhằm bao che cho việc quan hệ nhún nhường với Trung Cộng, vừa đàn áp nhân dân, lại vừa ấp úng lên tiếng phản đối hành vi xâm lược của Trung Cộng. Điều đó cho thấy rằng, chính quyền cộng sản chưa tìm được lối thoát trong quan hệ với Trung Quốc, sao cho vừa được lợi cho họ lại vừa được lòng dân.
Trong khi hy vọng chờ đợi biến đổi thời cơ, các lãnh đạo cao cấp của đảng cộng sản không biết làm gì hơn là tận dụng những ngày còn ở cương vị quyền lực để đục khoét, vun vén cho túi riêng của mình. Lỡ tình hình có xấu đi, dẫn đến biến động chính trị, thì cá nhân họ cũng có phần béo bở.
Chủ quyền đất nước là điều thiêng liêng. Mọi luận điệu nhằm lung lạc, che dấu, khiến đất nước bị mất đi phần nào lãnh thổ đều không thể chấp nhận được, dù bằng bất cứ câu từ mỹ miều nào, hoặc sự đe doạ nào. Chẳng thế mà cha ông chúng ta đã đổ hàng nghìn năm xương máu để bảo vệ đất nước… Khi chủ quyền đất nước bị đụng đến, mỗi con dân Việt Nam, dù ở bất cứ đâu, bất cứ hoàn cảnh, địa vị nào, đều đồng lòng gìn giữ. Chưa bao giờ trong lịch sử Việt Nam đương đại có sự thống nhất ý chí từ Việt Kiều hải ngoại và người dân trong nước mọi giai tầng xã hội, như vấn đề chủ quỳên hôm nay.
Là một đảng cầm quyền, không lo được cho vận mệnh đất nước, lại hợp tác với kẻ thù dâng đất đai, lãnh hải hòng giữ vững quyền lợi của mình; hành động bán nước này đang và sẽ ngày càng bị lên án gay gắt. Chính sự ươn hèn này của ĐCSVN là kẻ thù của chính họ, chứ không phải là bất kỳ những cảnh báo nào mà các nhà lý luận cộng sản vẽ vời ra. Không một chế độ nào làm tay sai cho ngoại bang, làm tổn hại đến đất nước mà tồn tại được. Chủ quyền đất nước và vai trò lãnh đạo của Đảng CSVN có mối quan hệ trực tiếp, ĐCS với cương vị cầm quyền đang cố gắng thoái thác trách nhiệm, đổ lỗi cho hoàn cảnh lịch sử để lại, vin vào những luận điệu ổn định chính trị, phát triển kinh tế, hoà bình này nọ, để mong bào chữa cho hành vi bán nước của mình. Nhưng dù có lường gạt đến đâu thì chuyện để mất đất đai, lãnh hải của tổ quốc là điều không thể chấp nhận, không bao giờ được dung thứ dù bất cứ lý lẽ bao biện nào.
Năm 2009 là năm nhiều thành công trong công cuộc đòi hỏi giữ gìn chủ quyền đất nước của mọi người dân Việt Nam. Chính vì lo sợ làn sóng phản đối này sẽ tạo áp lực khiến chính quyền Việt Nam có thể thay đổi những cam kết đã thoả thuận giữa hai bên, chính quyền Trung Cộng ráo riết thôn tính dứt điểm các mục tiêu biển đảo của Việt Nam một cách vội vã, điên cuồng và bạo tàn; bất chấp lương tri và luật pháp quốc tế. Sang một năm mới những người Việt Nam có lương tri trước vận mệnh đất nước, dân tộc cần có những tiếng nói, biện pháp rõ ràng hơn nữa để dư luận quốc tế quan tâm, để ngăn chặn những toan tính bán nước của một số bộ phận lãnh đạo, để khuyến khích những người đang do dự phải có quyết định đứng về phía dân tộc. Khi mà toàn dân tộc chúng ta có sự đồng lòng thì không kẻ thù nào xâm lấn, thôn tính được lãnh thổ thiêng liêng của chúng ta.
Chúng ta cũng không quên nói lời tri ân tới những người con Việt Nam ưu tú đã can đảm dấn thân, đã chấp nhận lao tù, bức bách để đấu tranh cho một nước Việt Nam vẹn toàn lãnh thổ trong những năm vừa qua. Lịch sử công bằng sẽ không quên những tấm gương sáng ngời vì đất nước, cũng như không quên những kẻ cõng rắn, cắn gà nhà, mưu toan trục lợi cá nhân trền đầu dân tộc, trên thân mình đất nước.
Rất sớm thôi. Mọi thứ sẽ rõ ràng.
--------------------------------------
(*) Bài “Âm Mưu, Thủ Đoạn Diễn Biến Hoà Bình Trong Lĩnh Vực Đối Ngoại” của Đại Tá Dương Văn Lượng ( tiến sĩ khoa học và xã hội nhân văn quân sự), trong quyển: ”Phòng, Chống Diễn Biến Hoà Bình ở Việt Nam”, Nhà Xuất Bản Chính Trị Quốc Gia, tháng 11-2009, trang 189 & 190.
Nguồn: http://radiochantroimoi.wordpress.com/
No comments:
Post a Comment