Dưới
triều đại duy vật này chuyện tệ hại nào cũng xảy ra được hết
Thay vì cổ súy các chùa ngừng chuyện “phóng
sinh”, theo tôi, tất cả chúng ta nên yêu sách QH ra luật cấm đặt bẫy chim muông
và loại thú rừng không gây nguy hại quá đáng cho mùa màng nông dân.
Chuyện “phóng sinh”, theo những gì tôi nhớ từ
thuở nhỏ, nay ít ra đã vài chục năm rồi. Ngày xưa má tôi cũng thường hay đi chợ
mua chim, cò… về để “phóng sinh”, mỗi năm vào tháng bảy. Tôi nhớ như in những
lúc má tôi tay tháo dây buộc chân chim, miệng lâm râm cầu khẩn. Tôi còn nhớ những
dịp tết nhứt làm đồ cúng, khi cắt cổ con gà, con vịt… má tôi cũng lâm râm nguyện
cho con gà, con vịt được sớm “đầu thai kiếp khác”… Nhà tôi ở quê sông rạch nhiều
tôm cá. Vì vậy dân trong làng rất ít khi ăn thịt heo hay gà, vịt.
“Phóng sinh” vì vậy là một truyền thống tốt đẹp
của dân quê VN. Có thể ngày nay, thời tu sĩ tu với phương châm “dân tộc – đạo
pháp – xã hội chủ nghĩa”, cho nên chuyện “phóng sinh” cũng bị lợi dụng và
“chính trị hóa”.
Tu sĩ, chùa chiềng quốc doanh sử dụng việc
“phóng sinh” như một cách “câu khách”, làm cho những người dân thiệt thà (như
má tôi) trở thành những tín đồ trung thành. Tín đồ càng mù quáng trung thành,
tín đồ càng rộng lượng cúng dường. Chuyện “phóng sinh” càng được tổ chức rùm
beng, báo chí truyền hình của tuyên giáo trợ lực. Chim chóc bị “cháy hàng”.
Hàng hàng lớp lớp chim muông bị tuồng vào các chùa, các nơi thờ tự chờ được
“phóng sinh”. Vô số chim chóc đã bị “hóa thân”, do chết khát, chết vì chen lấn
trong chuồng…
Trước đạo pháp, hành vi “phóng sinh” của các
chùa quốc doanh trở thành một “tội ác”. Trước thiên nhiên, chuyện phóng sinh
(kiểu chùa VN) là hành vi tàn phá môi sinh, làm đảo lộn tuần hoàn của hệ sinh
thái địa cầu.
Suy nghĩ sâu xa, chuyện tệ hại nào chưa xảy ra
trên đất nước này?
Thời mà những đồ tể, những kẻ đã gây “tội ác
diệt chủng” như ông Hồ, ông Giáp, ông Đỗ Mười… cũng được phong “bồ tát” thì
“máu” đã nhuộm đỏ hết tòa sen rồi. Kinh kệ nhà chùa đã bị thay thế bằng các tín
điều của chủ nghĩa duy vật. Người ta không còn phân biệt được tuyên giáo với tu
sĩ quốc doanh. Thiện trở thành ác, ác đổi thành thiện. Trắng đen lẫn lộn. Người
ta cũng vô phương phân biệt chùa, nơi tu hành, hay đó là cơ sở kinh tài của đảng?
Dưới triều đại duy vật
này chuyện tệ hại nào cũng xảy ra được hết. Huống
chi là chuyện “phóng sinh” lẻ tẻ.
.
No comments:
Post a Comment