31 tháng
5, 2022
https://saigonnhonews.com/thoi-su/the-gioi/ai-quyet-dinh-gia-vang/
https://saigonnhonews.com/wp-content/uploads/2022/05/zlataky-cz-S6cWf7TIk9U-unsplash-1024x683.jpg
Ảnh: zlataky-cz-unsplash
Ai
có thể định giá vàng? Tất nhiên không phải bà chủ tiệm vàng niêm yết giá trên tấm
bảng thường thấy trong hiệu kim hoàn mỗi sáng hàng ngày…
Những người có thể ra quyền sinh sát cho giá vàng
chỉ là một nhóm nhỏ tập đoàn tài chính hùng hậu hoạt động tại Luân Đôn (do vậy
việc định giá vàng được gọi là “London Gold Fixing”), gồm năm thành viên thuộc
Hiệp hội vàng Luân Đôn.
Theo truyền
thống, việc định giá vàng được tiến hành hai lần/ngày, lúc 10g30 GMT và 15g
GMT. Phiên định giá vàng đầu tiên trong lịch sử Hiệp hội vàng Luân Đôn được thực
hiện vào Thứ Sáu 12 Tháng Chín 1919 với các thành viên N. M. Rothschild &
Sons Ltd., Mocatta & Goldsmith, Pixley & Abell, Samuel Montagu &
Co. và Sharps Wilkins; và giá vàng được ấn định lúc đó chưa đến 5 bảng Anh,
chính xác là 4.9375 bảng Anh/troy ounce.
Chỉ hai lần
trong lịch sử, bởi ảnh hưởng chiến tranh, việc định giá vàng từ Luân Đôn mới bị
hoãn (1939 và 1954). Tiến trình định giá vàng được thực hiện tại văn phòng thuộc
trụ sở N. M. Rothschild & Sons (ở phố St. Swithin’s Lane, Luân Đôn), khi
năm đại diện gặp nhau và cùng thống nhất giá. Đơn vị chuẩn là thỏi vàng khoảng
400 oz (chừng 11,3kg; gọi là Good Delivery Bar).
Đầu tiên,
vị chủ tịch sẽ nêu giá khởi điểm (căn cứ theo báo cáo cập nhật thị trường được
gửi về bởi đại diện từ các đại lý chính). Tiếp đó, vị chủ tịch hỏi ai muốn mua
và ai muốn bán; đồng thời lượng vàng thỏi 400 oz có thể được giao dịch thời điểm
đó là bao nhiêu. Nếu giá giao dịch không cân bằng với giá khởi điểm, vị chủ tịch
đề nghị một giá mới cao hoặc thấp hơn. Nếu trong phiên họp không ai dựng lá cờ
vương quốc Anh lên tại vị trí ngồi mình để ra hiệu cần được thương lượng thêm,
vị chủ tịch sẽ tuyên bố giá vàng chính thức được giao dịch toàn cầu thời điểm
đó.
Trong lịch
sử, phiên họp định giá lâu nhất diễn ra vào ngày 19 Tháng Mười 1987 với hai tiếng
15 phút, khi thị trường chứng khoán toàn cầu sụp đổ. Trước đó, ngày 21 Tháng Một
1980, năm “đại gia” vàng thế giới cũng lần đầu tiên định giá vàng lên đến
$850/oz trong bối cảnh khủng hoảng chính trị nghiêm trọng Trung Đông, giá dầu
leo thang và lạm phát tăng vù. Suốt nhiều thế kỷ, tiến trình định giá vàng diễn
ra đều đặn; cho đến ngày 5 Tháng Năm 2004, việc họp định giá bắt đầu được thực
hiện qua điện thoại sau khi N. M. Rothschild & Sons tuyên bố rút khỏi Hiệp
hội vàng Luân Đôn và được thay bằng Barclays Bank (cũng từ đó, vị trí chủ tịch
– vốn được gia đình Rothschild giữ lâu nay – được thay luân phiên thường niên).
Khi họp
qua điện thoại, truyền thống dựng cờ được thay thế bằng cách nêu chữ “lá cờ”;
và chủ tịch kết thúc buổi “làm giá” bằng cách nói “Không có lá cờ nào và chúng
ta đã thống nhất định giá”.
Hiện thời, năm thành viên Hiệp hội vàng Luân Đôn gồm:
-Scotia-Mocatta
(“hậu duệ” Mocatta
& Goldsmith và là chi nhánh thuộc Ngân hàng Nova Scotia)
-Barclays
Capital
-Deutsche
Bank (chủ sở hữu
Sharps Pixley – tập đoàn được sáp nhập từ Pixley & Abell và Sharps Wilkins)
-HSBC
Bank (chủ sở hữu
Samuel Montagu)
-Société
Générale
Dù thay
tên đổi chủ như thế nào, thị trường vàng thế giới ngày nay cũng luôn hành xử
theo lời phán hai lần mỗi ngày từ ngũ đại gia trên.
Cần nói
thêm, việc ky cóp thủ vàng (tâm lý chung của mọi thời đại khi tình hình kinh tế
trở nên khó khăn) chưa hẳn là giải pháp dành dụm tốt; và chơi vàng (đầu tư trục
lợi) có khi rất nguy hiểm. Một hũ vàng chôn ở gốc chuối sau vườn từ thời điểm
giá vàng $850/oz vào thập niên 1980 trong thực tế gần như chẳng mang lại đồng lời
nào ở thời điểm hiện nay! Tại sao? Nếu xét đến yếu tố lạm phát và trượt giá, hũ
vàng trên thật ra đã mất giá trị trong cùng thời gian. Trong khi đó, một vụ đầu
tư vào cổ phiếu các công ty trong danh sách Standard & Poor’s 500 có
thể tăng hơn 12%/năm trong cùng thời gian.
“Tôi không
nghĩ vàng là thứ mua cất giữ tốt khi xét đến yếu tố đầu tư lâu dài” – nhận xét
của Franklin Allen, giáo sư tài chính Trường kinh thương Wharton thuộc Viện đại
học Pennsylvania. Giáo sư Jeremy Siegel (Trường Wharton), tác giả quyển Stocks
for the Long Run, nhận xét rằng ở thời xảy ra khủng hoảng tài chính, căng
thẳng lạm phát, khi xuất hiện nỗi sợ đồng tiền mất giá, vàng là một giải pháp;
tuy nhiên, khi nỗi sợ qua đi, vàng luôn đi xuống.
Với dân đầu
tư vàng chuyên nghiệp, họ xét đến các yếu tố kinh tế vĩ mô để quyết định gom
vào hay nhả ra. Đó là các chỉ số kinh tế như tỉ lệ tăng trưởng GDP, lạm phát, tỉ
lệ lãi suất, thang giá năng lượng… Họ cũng săm soi các số liệu liên quan nguồn
cung và nguồn cầu của vàng. Đó là những thông số hữu ích giúp “dự báo khí tượng”
của “thời tiết” thị trường vàng.
Nhắm vào yếu
tố tâm lý bất thường khi thận trọng đầu tư vàng trong bối cảnh nhiễu mang để có
thể kiếm chút tiền lãi là một chuyện nhưng liều lĩnh chọn giải pháp mạnh tay chẳng
hạn cầm nhà (với những người vốn chẳng có tài lực dồi dào nhưng muốn kiếm quả đậm)
để dốc toàn lực chơi vàng xem chừng mất trắng là khả năng không phải không xảy
ra. Trong thực tế, một khi kinh tế vốn đang chứa đầy yếu tố bất trắc, tính bất
trắc đã nằm ngay trong gần như mọi hoạt động đầu tư, trong đó có đầu tư vàng.
No comments:
Post a Comment