Thursday, July 6, 2017

ĐÃ TAN HÀNG RÃ ĐÁM CHƯA? (Phạm Trần)




Phạm Trần
06/07/2017

Đội ngũ lãnh đạo tuyên truyền và làm công tác bảo vệ độc tài cai trị cho đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đã quáng gà trong lý luận để loạn ngôn trong hành động.

Hiện tượng này đang lên cao trong phong trào được gọi là “phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên”, thi hành song song với công tác đổi mới cơ cấu lãnh đạo trên mọi lĩnh vực sau Hội nghị Trung ương 5/Khóa đảng XII từ ngày 5 đến 10/05/2017
Đứng đầu chỉ huy đợt tiến công mới là Đinh Thế Huynh, Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư Trung ương, kiêm Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương.

Sách: Phòng, Chống “Tự Diễn Biến” “Tự Chuyển Hóa” Trong Cán Bộ, Đảng Viên Hiện Nay. Ảnh: internet

Tuy còn quá sớm để kết luận phong trào làm sạch mới nội bộ đảng sẽ phải kéo dài bao nhiêu năm, nhưng hiện nay chưa có bằng chứng và yếu tố tốt để giúp đảng viên tin công tác khó khăn này sẽ kết thúc thành công vào cuối nhiệm kỳ khoá đảng XII, năm 2021.

CÁ NHÂN –LỢI ÍCH NHÓM

Lý do vì đứng đầu lực cản đổi mới và làm sạch đảng là sự tồn tại khó tróc rễ của bệnh “cá nhân chủ nghĩa”. Khuyết tật di căn này từ lâu đã ăn sâu và lan rộng trong nội bộ, bất chấp các đợt tự phê bình và phê bình trong đảng được thực hiện từ khoá đảng XI năm 2011.

Song song với “cá nhân chủ nghĩa” là “quyền lợi phe nhóm”, hay còn được gọi là “lợi ích nhóm” trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên có chức có quyền.

Hai kẻ nội thù này đã cấu kết với nhau để thi đua tham nhũng, tổ chức móc ruột các dự án kinh tế và đầu tư trong các Doanh nghiệp nhà nước (DNNN) và đầu tư của nước ngoài.

Đáng chú ý là các dự án kinh tế đã tiêu phí nhiều nghìn tỷ bạc của dân trong nhiều năm mà đảng cứ nhắm mắt cho đắp chiếu.

Báo chí Việt Nam liệt kê 12 dự án này gồm:
1. Nhà máy Sản xuất xơ sợi Đình Vũ
2. Dự án Nhà máy Bột giấy Phương Nam
3. Dự án Nhà máy Gang thép Thái Nguyên giai đoạn 2
4. Nhà máy Nhiên liệu sinh học Bio-Ethanol Dung Quất
5. Dự án Nhà máy Đạm Ninh Bình
6. Dự án Nhà máy Đạm Hà Bắc
7. Nhà máy Đạm DAP 1 Hải Phòng
8. Nhà máy DAP 2 Lào Cai
9. Dự án Ethanol Bình Phước
10. Dự án Ethanol Phú Thọ
11. Nhà máy Đóng tàu Dung Quất
12. Dự án liên doanh giữa đối tác mỏ Quý Sa và Nhà máy Gang thép Lào Cai

Cũng đáng chú ý là khi công tác phòng, chống tham nhũng tiếp tục thất bại thì Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng chỉ biết than vãn còn nhiều khó khăn. Ông cho rằng công tác này không thể làm xong một sáng một chiều mà phải có thời gian, là việc làm lâu dài và của tòan dân.

Nhưng ai cũng biết tham nhũng và lợi ích nhóm là hai kẻ thù rất hung ác đối với những ai dám cả gan tố cáo chúng. Trong hòan cảnh phổ biến “chờ được vạ thì má đã sưng” , hay “quan tòa bao che tội phạm” ở Việt Nam bây giờ thì có cho ăn vàng dân cũng không dám nghe đảng xíu dại để lãnh đạn.

Người dân cũng biết hai kẻ nội thù này đã và đang làm suy thoái nền kinh tế và gây khó khăn trong đời sống cho hàng triệu người dân. Do đó, ưu tiên hàng đầu của nhà nước là phải thanh toán tham nhũng cho bằng được, với bất cứ gía nào, để cứu dân khỏi đòi nghèo và lạc hậu.

Đằng này, đảng lại tập trung phần lớn khả năng tài chính và nguồn nhân lực để tuyên truyền, vận động cho phong trào phòng, chống “tự diễn biến” và “tự chuyển hoá” trong nội bộ, là hai con đẻ của tham nhũng và lợi ích nhóm.

Lý do nhiều đảng viên muốn “tự biến xa đảng” vì khi thủ trưởng, trường phòng, chủ tịch xã, bí thư huyện, bí thư tỉnh, giám đốc sở v.v… cứ giầu lên mãi mà mình thì muôn đời nghèo xơ, nghèo xác thì có ai còn chưa biết mình đã ngu để tiếp tục tuyệt đối trung thành với chủ nghĩa giết người Mác-Lênin, hay cứ cắm đầu “học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh”?

Như vậy, thì có phải đảng đã sử dụng chiêu bài mập mờ “tự diễn biến” và “tự chuyển hoá” để trốn trách nhiệm đã thóai hóa trước nhân dân mà tiếp tục cầm quyền?

Nhưng không chỉ có đánh lận con đen như thế mà lãnh đạo còn không dám nhận đảng đang rã đám vì một số không nhỏ đảng viên và người dân không còn tin đảng nữa.

Họ mất niềm tin vào đảng vì cán bộ đã ăn hết cả cái để dành của dân, và ngồi lên đầu dân từ đời cha đến đời con cháu để hút hết công sức và mồ hôi nước mắt lao động của dân. Đảng còn che đậy những thoả hiệp kinh tế mờ ám với Trung Quốc như ở Bauxite Tây Nguyên hay Formosa Hà Tĩnh, trong khi lại mặc thây cho Quân Trung Hoa tự tung tự tác thao túng chủ quyền ở Biển Đông.

Đảng còn che đậy không phải vì đảng đã hết thời và lãnh đạo xuống cấp khiến hàng ngũ tan rã. Những cái mồm loa tuyên truyền của Ban Tuyên giáo đảng chỉ nhận có một bộ phận nhỏ cán bộ, đảng viên bị dao động trước âm mưu “diễn biến hòa bình” của các “thế lực thù địch”.

DIỄN BIẾN-CHUYỂN HÓA Ở ĐÂU?

Bằng chứng từ ngày 27-12-2012, Bộ Biên tập Tạp chí Cộng sản, cơ quan lý luận hàng đầu của Trung ương đã đứng ra phối hợp tổ chức Hội thảo khoa học: “Phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên hiện nay”.

Theo Tạp chí này thì: “Đảng ủy Khối các Cơ quan Trung ương và Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam đồng tổ chức. Hơn 200 cán bộ lãnh đạo, quản lý các cơ quan đảng, các bộ, ngành ở Trung ương, các nhà khoa học tới dự Hội thảo.”

Cuộc hội thảo tuy quy tụ những cái đầu lớn, nhưng lại chỉ biết chạy tội cho đảng khi họ lập luận rằng: “Thuật ngữ “tự diễn biến” (TDB), “tự chuyển hóa” (TCH) chỉ thực sự xuất hiện gần đây sau chiến lược “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch chống các nước xã hội chủ nghĩa và các nước có khuynh hướng tiến bộ không theo quỹ đạo của chủ nghĩa tư bản. Bằng thủ đoạn chống phá, các thế lực thù địch tạo sự TDB, TCH từ bên trong nội bộ.” (Tạp chí Cộng sản 22/3/2013)

Từ cái nhìn rất chung chung, trốn tránh sự thật thê thảm đang làm lung lay tận gốc nền tảng tổ chức và lãnh đạo của đảng, các tham luận viên đã “vạch lá tìm sâu” xem “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” từ đâu mà có và kẻ đứng sau là ai.

TRẦN ĐẠI QUANG

Tiêu biểu như Trần Đại Quang, Đại tướng, Bộ trưởng Công an trước khi lên chức Chủ tịch nước thì quanh co rằng: “Tự diễn biến” là quá trình đấu tranh giữa các mặt tích cực và tiêu cực, giữa tư tưởng xã hội chủ nghĩa và tư bản chủ nghĩa trong nội tâm người cán bộ, đảng viên trước những tác động phức tạp của tình hình trong nước và quốc tế. Trong đó, yếu tố tiêu cực và tư tưởng tư bản chủ nghĩa dần dần tăng lên; yếu tố tích cực, cách mạng, tư tưởng xã hội chủ nghĩa phai nhạt dần. Đây là quá trình biến đổi từ bên trong chủ thể, đến một thời điểm nhất định, sự biến đổi này sẽ chuyển sang hành động của chủ thể.”

Nhà báo Hà Đăng cho rằng: “tự diễn biến” là quá trình biến đổi từ bên trong cán bộ, đảng viên theo chiều hướng từ đúng sang sai, từ tốt sang xấu, từ tích cực sang tiêu cực, từ tiến bộ sang phản tiến bộ. Biểu hiện rõ nhất là sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống.

“Tự chuyển hóa” là sự nối tiếp của quá trình “tự diễn biến”, nhưng ở cấp độ cao hơn. Đó là sự thay đổi về chất của quan điểm chính trị lẫn đạo đức, lối sống, khiến cho cán bộ, đảng viên không còn là chính mình nữa, chẳng những đánh mất vai trò tiên phong, gương mẫu mà có khi trở thành kẻ phản bội, chống lại Đảng và Nhà nước ta, thậm chí chuyển sang hàng ngũ kẻ thù. TDB, TCH là nói về quá trình diễn ra trong chính nội bộ ta.”

Bài tổng thuật trên Tạp chí Cộng sản của Nguyễn Thị Vy trích quan điểm của một số tham dự viên khác nói rằng: “TDB, TCH trong nội bộ ta do nhiều yếu tố trước hết là nguyên nhân chủ quan và nhấn mạnh: Con đường đi lên CNXH ở nước ta đang đặt ra nhiều vấn đề mới chưa được luận giải kịp thời; một bộ phận cán bộ lãnh đạo, đảng viên ở các cấp, các ngành thoái hóa, biến chất, chạy chức, chạy quyền, tranh giành, kèn cựa địa vị, tham nhũng, sách nhiễu nhân dân, vi phạm pháp luật và chuẩn mực văn hóa, đạo đức; công tác giáo dục chính trị, tư tưởng cho cán bộ, đảng viên chưa thường xuyên và chưa tương xứng với yêu cầu, nhiệm vụ; sự phát triển mạnh mẽ của các trang mạng xã hội và hệ thống thông tin đại chúng; tình trạng quản lý cán bộ, đảng viên lỏng lẻo dẫn tới hiện tượng chạy chức, chạy quyền; tác động của mặt trái của cơ chế thị trường v.v..”

Với mớ lập luận rông rài như thế, nhưng không người nào dám chỉ ra nguyên nhân cốt lõi của “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong đảng viên là nhân dân đã ruồng bỏ trong thực tế Chủ nghĩa Cộng sản và Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Có còn chăng là đối với thiểu số lãnh đạo và những đảng viên có chức có quyền được tiếp tục tham nhũng và cai trị để chia quyền lợi.

9 BIỂU HIỆN

Bằng chứng đảng viên tự mình tách ra khỏi đảng đã được Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII chỉ rõ trong 9 biểu hiện nguyên văn như sau:

1) Phản bác, phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và các nguyên tắc tổ chức của Đảng, nhất là nguyên tắc tập trung dân chủ; đòi thực hiện “đa nguyên, đa đảng”.

2) Phản bác, phủ nhận nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa; đòi thực hiện thể chế “tam quyền phân lập”, phát triển “xã hội dân sự”. Phủ nhận nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, chế độ sở hữu toàn dân về đất đai.

3) Nói, viết, làm trái quan điểm, chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước. Hạ thấp, phủ nhận những thành quả cách mạng; thổi phồng khuyết điểm của Đảng, Nhà nước. Xuyên tạc lịch sử, bịa đặt, vu cáo các lãnh tụ tiền bối và lãnh đạo Đảng, Nhà nước.

4) Kích động tư tưởng bất mãn, bất đồng chính kiến, chống đối trong nội bộ. Lợi dụng và sử dụng các phương tiện thông tin, truyền thông, mạng xã hội để nói xấu, bôi nhọ, hạ thấp uy tín, vai trò lãnh đạo của Đảng, gây chia rẽ nội bộ, nghi ngờ trong cán bộ, đảng viên và nhân dân.

5) Phủ nhận vai trò lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với lực lượng vũ trang; đòi “phi chính trị hóa” quân đội và công an; xuyên tạc đường lối quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân; chia rẽ quân đội với công an; chia rẽ nhân dân với quân đội và công an.

6) Móc nối, cấu kết với các thế lực thù địch, phản động và các phần tử cơ hội, bất mãn chính trị để truyền bá tư tưởng, quan điểm đối lập; vận động, tổ chức, tập hợp lực lượng để chống phá Đảng và Nhà nước.

7) Đưa thông tin sai lệch, xuyên tạc đường lối, chính sách đối ngoại của Đảng và Nhà nước; thông tin phiến diện, một chiều về tình hình quốc tế, gây bất lợi trong quan hệ giữa Việt Nam với các nước.

8) Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với báo chí, văn học – nghệ thuật. Tác động, lôi kéo, lái dư luận xã hội không theo đường lối của Đảng; cổ súy cho quan điểm, tư tưởng dân chủ cực đoan; thổi phồng mặt trái của xã hội. Sáng tác, quảng bá những tác phẩm văn hóa, nghệ thuật lệch lạc, bóp méo lịch sử, hạ thấp uy tín của Đảng.

9) Có tư tưởng dân tộc hẹp hòi, tôn giáo cực đoan. Lợi dụng vấn đề “dân chủ”, “nhân quyền”, dân tộc, tôn giáo để gây chia rẽ nội bộ, gây chia rẽ giữa các dân tộc, giữa các tôn giáo, giữa dân tộc và tôn giáo, giữa các dân tộc, tôn giáo với Đảng và Nhà nước.
Viết ra như thế, nhưng thay vì nhìn vào sự thật rằng mình đã thoái trào và đang bị nhân dân ruồng bỏ thì lãnh đạo lại chối quanh và tập trung đổ tội gây ra khủng hỏang cho “các thế lực thù địch” mà chính đảng cũng không biết chúng là ai và đền từ đâu.

Tuy nhiên lập luận này không mới mà chỉ nhắc lại những điều mọi người đã biết từ Khóa đảng VIII, thời Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu. Khi ấy, Nghị quyết Trung ương 6 (lần 2) về xây dựng, chỉnh đốn đảng ra đời năm 1999.

Từ đó đến khi có Nghị quyết Trung ương 4 khóa đảng XII năm 2016, tổng cộng qua hơn 4 khóa đảng (mỗi khóa có nhiệm kỳ 5 năm) mà tình trạng suy thoái tư tưởng, đạo đức của cán bộ, đảng viên cứ mỗi ngày một nghiêm trọng, tụt dốc thêm thì có phải là Đảng đã tan hàng và rã đám rồi không?






No comments:

Post a Comment