Saturday, May 2, 2015

Hòa hợp hòa giải: trò hề tồi tệ của đảng CSVN (Nguyễn Hùng, Trần Hoài Nam - Danlambao)






“Hòa hợp-hòa giải”. Đây là câu nói đầu môi chót lưỡi của lãnh đạo cộng sản VN, không chỉ mới xuất hiện với lớp lãnh đạo CSVN trẻ thời đại internet @ hưởng lộc từ cha mẹ gốc cộng sản kỳ cựu của họ mà đã có trước khi cả nước bị nhuộm đỏ với cuộc chiến tranh ý thức hệ giữa khối cộng sản và khối tư bản thế giới xảy ra tại Việt Nam (1954-1975) gây thương vong cho hằng triệu người dân vô tội, chính người lập đảng CSVN Hồ Chí Minh-Nguyễn Tất Thành và các lãnh đạo đảng CSVN kế tiếp luôn luôn nhắc đến mỗi khi có việc cần thuyết phục, cần vuốt ve dụ dỗ người dân lương thiện cả nước.

Từ trước năm 1954 đảng CSVN một mặt tuyên bố “Hòa hợp hòa giải” với người dân không cùng lý tưởng với chủ thuyết vô sản, với tên đảng là đảng lao động (vỏ bọc của đảng cộng sản) và tên nước là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (một vỏ bọc khác của chế độ cộng sản toàn trị), nhưng mặt khác họ xem mọi người không thuộc giai cấp vô sản là kẻ thù cần kiên quyết tiêu diệt và loại khỏi xã hội cộng sản. Cứ mỗi khi cần việc gì có lợi cho chế độ cộng sản thì họ đem những viện kẹo độc bọc đường nhãn hiệu cầu chứng “Hòa hợp hòa giải” dân tộc ra chiêu dụ.

Trong suốt thời gian của cuộc chiến “Ta (Đảng CSVN) đánh miền Nam là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc” do đảng CSVN vâng lệnh quan thầy cộng sản quốc tế xách động tại miền Nam Việt Nam, đảng CSVN cũng thường xuyên dùng chiêu bài “Hòa hợp-hòa giải” để lung lạc người dân miền Nam, từ người dân thôn quê đến thành thị, ngay cả giới trí thức những người tu hành cũng bị đảng cộng sản vô thần vô tổ quốc lừa gạt. Nói chung trước ngày 30/04/1975 cả miền Nam đã bị đảng CSVN lừa gạt với trò bịp bợm “Hòa giải hòa hợp”. Người dân miền Nam vốn chân thật, không từng sống dưới chế độ toàn trị cộng sản nên cả tin vào những lời tuyên truyền đàng điếm của đảng CSVN. Chiêu bài “Hòa hợp-hòa giải” và bọn thành phần thứ ba nằm vùng trong mọi tổ chức kể cả tôn giáo đã góp phần vào tiến trình đẩy miền Nam lọt nhanh vào tay cộng sản.

Với phong trào chủ nghĩa cộng sản đang tràn lan khắp nơi trong giai đoạn kinh tế khó khăn của thế giới sau thế chiến thứ nhì, cao điểm là miền Nam Việt Nam vô phước trở thành con cờ domino lọt vào tay cộng sản và cả nước bị cộng sản nhuộm đỏ từ ngày 30/04/1975.(1)

Nhiều người Việt tại miền Nam, nhất là số người dân di cư từ miến Bắc khi cộng sản VN chiếm nửa phía Bắc của đất nước, biết trước những mối nguy hiểm sẽ xảy ra cho họ nếu sống dưới chế độ toàn trị cộng sản. Khoảng 120.000 người dân miền Nam đã kịp thời chạy thoát trước khi toàn bộ miền Nam rơi vào tay đảng CSVN. Đa số người miền Nam trong số đó có nhiều trí thức chuyên viên kỹ thuật không thể thoát kịp, không có phương tiện để di tản đành ở lại với hy vọng những người cộng sản thắng trận cuộc chiến tranh vì ý thức hệ ngoại lai sẽ đối xử với người dân miền Nam như những người Việt bình thường có cùng dòng giống Lạc Hồng, theo tinh thần “Hòa hợp-hòa giải” mà đảng CSVN luôn luôn hô hào trong thời gian xảy ra chiến tranh Quốc cộng.

Một số người, nhất là số trí thức và ngay cả sĩ quan quân lực VNCH có điều kiện di tản trước ngày cả miền Nam lọt vào tay đảng CSVN, đã quyết định không di tản và chấp nhận ở lại với quê hương: “mình nghĩ đất nước thống nhất rồi, cùng là người Việt cả. Việc gì phải chạy đi đâu, đất nước của mình mà. Cùng là anh em dân tộc sao phải bỏ đi đâu” (2). Cách suy nghĩ bình dị rất được trân trọng của người dân và những người có trình độ học thức và có trình độ kỹ thuật. Không những người ở lại có suy nghĩ rất “Việt Nam” mà cũng có một số người tuy đã di tản đến được Hoa Kỳ, đến được bến bờ tự do, và những người đang sống tại Mỹ (100 người) cũng vì tin tưởng vào chiêu bài “Hòa giải hòa hợp” mà đảng CSVN luôn tuyên truyền cổ vũ trước khi cả nước nằm dưới ách thống trị của họ. Đã có hơn 1600 người Việt đến được đảo Guam trong những ngày trước 30/04/2015 quyết định trở về lại Việt Nam trên chiếc tàu hàng Việt Nam Thương Tín. (3)

Hơn 1600 người Việt đã từ bỏ cuộc sống an cư lạc nghiệp tại Mỹ đang chào đón họ, trở về lại quê hương để sống làm người dân của đất nước Việt Nam hòa bình. Nhưng thay vì được đón tiếp trong tình cảm “nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nước phải thương nhau cùng” và trong tinh thần “Hòa hợp-hòa giải” do chính đảng CSVN lớn tiếng hô hào trong suốt thời kỳ chiến tranh kéo dài 20 năm, thì 1600 bà con này bị bỏ tù, bị phân biệt đối xử ngay sau khi họ bước chân lên bờ. Riêng thuyền trưởng lái tàu VNTT đưa 1600 bà con trở về lại Việt Nam là Trung Tá hải quân Trần Đình Trụ đã bị tù khổ sai (cải tạo) tổng cộng 13 năm trên các trại tù khắc nghiệt cả miền Trung lẫn miền Bắc, và sau khi thoát tù cả gia đình ông lại phải vượt biên trở lại Mỹ (1991). Gia đình ông Trần Đình Trụ thật vô cùng may mắn, được tái sinh lần thứ nhì tại xử sở tự do Hoa Kỳ nhưng đa số bà con trong chuyến trở về trên chiếc tàu hàng VNTT không được may mắn như ông Trần Đình Trụ.

Sách lược xảo quyệt “Hòa hợp-hòa giải” mà đảng CSVN đưa ra chỉ là trò lừa cố hữu của đảng CSVN như họ đã từng áp dụng với người dân miền Bắc từ năm 1954 với kết quả là sự ra đi vĩnh viễn của khoảng nữa triệu người dân từ thành thị đến thôn quê bị đấu tố xử tử trong chiến dịch cải cách ruộng đất trên khắp miền Bắc.

Tại miền Nam, trong những năm từ sau ngày 30/04/1975 đảng CSVN đã cho vào ngăn kéo mỹ từ “Hòa hợp hòa giải” và chính thức phơi bày bộ mặt tàn ác gian manh của đảng CSVN qua hàng loạt hành động trả thù, kiên quyết căm thù người dân miền Nam, qui chụp là tư sản mại bản rồi ngang nhiên cướp đoạt chia nhau các cơ sở sản xuất kinh doanh, nhà cửa, tài sản. Họ liên tục phát động các chiến dịch cướp đoạt đánh cùng diệt tận mà họ gọi là cải tạo với nòng súng AK trong tay: cải tạo thương nghiệp, cải tạo công nghiệp, cải tạo nông nghiệp, đánh tư bản phản động,.. Binh lính, sĩ quan, viên chức chính quyền VNCH bị trả thù tàn nhẫn cũng với trò “cải tạo” nhưng thực ra là những nhà tù khổ sai giết người rất thâm độc, giết người không để dấu tích vì thân xác của những người tù Việt Nam Cộng Hòa bị rải khắp nơi trong rừng sâu nước độc trên suốt cả giải đất hình chữ S từ Nam ra Bắc, không mồ không mả không bia, thân xác bị phơi trong gió mưa nên nhanh chóng tiêu tan không còn để lại dấu tích nào để làm chứng cớ tố cáo hành động tội ác diệt chủng của đảng CSVN. So với nạn diệt chủng do cộng sản Campuchia (Khmer đỏ) gây ra tại Cam Bốt bằng cách giết nhanh giết gọn và chôn chất đống thành hố, hành động diệt chủng của đảng CSVN tàn độc hơn về phương cách giết người là hành hạ bốc lột cơ thể của tù nhân để họ chết từ từ vì kiệt sức và bệnh tật không để lại chứng tích. Cả hai đảng CSVN và CSKhmer đều có cùng tội diệt chủng, cả hai đều sát hại chính người dân vô tội của nước họ. CS Khmer đang bị quốc tế xử tội diệt chủng, đảng CSVN cũng sẽ không thoát được tội diệt chủng.

Công sản VN trước quốc tế thì bảo mình “Hòa hợp hòa giải”, nhưng trong nước thì sử dụng hành động gieo rắc “khủng bố, giết chốc”. Đảng CSVN đã đối xử tàn ác với người dân đến mức độ chỉ trong một thời gian ngắn sau 30/04/1975 hằng triệu người dân Việt, tuy với truyền thống là sống với quê cha đất tổ gần mồ mả tổ tiên ông bà, đã phải liều thân bỏ nước ra đi trên những chiếc thuyền thô sơ, mười phần chết chín. Chỉ trong thời gian ngắn vài ba năm sau năm đã có hơn nữa triệu người Việt thoát được đảng CSVN đến được bến bờ tự do, nhưng người dân Việt cũng đã phải trả giá rất đắt về sinh mạng với hằng trăm ngàn nạn nhân bị bỏ mình trên biển Đông. Hiện tượng “thuyền nhân” do đảng cộng sản VN gây ra làm chấn động toàn thế giới nhưng lại làm cho bọn quan chức đảng CSVN trở nên giàu xụ và trở thành bọn tư bản đỏ với tài sản kếch xù từ số nhà cửa tài sản của hằng triệu người Việt tỵ nạn bỏ lại và số vàng bạc phải chung chi cho bọn quan chức cộng sản để được cho vượt biên. Chính Thủ Tướng hiện nay Nguyễn Tấn Dũng trong thời gian làm trưởng công an tại tỉnh Rạch Giá đã thu nhiều vô số vàng bạc trong các thương vụ bán bải bán bến cho người Hoa, Việt vượt biên. Thủ Tương Tân Gia Ba Lý Quang Diệu đã phải viết thư tố cáo với thủ tướng Anh bà Margaret Thatcher về vấn đề thuyền nhân do đảng CSVN gây ra. (4)

Trong khi lãnh đạo CSVN không ngừng hô hào với cộng động người Việt tỵ nạn tại nước ngoài hãy cùng họ “Hòa hợp-hòa giải” thì ban tuyên giáo của đảng CSVN tiếp đầu độc lớp trẻ điên cuồng tôn sùng đảng cộng sản. Thay vì tấm lòng vị tha tôn trọng sự khác biệt đảng CSVN gieo rắc lòng thù hận giữa người và người vào đầu óc non dại của lớp thanh niện trẻ với tuổi đời chỉ đôi mươi vì có sự khác nhau về tư tưởng CS và tư tưởng dân chưa tự do đa nguyên đa đảng. Đảng CSVN công khai cổ vũ nạn kiêu binh “Còn đảng còn mình”, dẫn đến hành động tàn ác vô nhân của bọn công an trẻ tuổi đối với người dân vì họ bị đầu độc tư tưởng chỉ có đảng CSVN được tồn tại thì họ được nhiều bổng lộc. Tệ hại hơn là đảng CSVN đang tạo ra lớp trẻ làm tay sai cho nhóm lợi ích, xem bọn xâm lược Tàu đang cướp quê hương, biển đảo, giết hại ngư dân là ân nhân, là bạn bè thân thiết, là đồng chí với mỹ từ “16 chữ vàng 4 chữ tốt”.

Ngay tại thời điểm này, trong khi phó thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân, hậu duệ của lãnh đạo CS kỳ cựu, lên tiếng hô hào chiếc bánh vẽ “Hòa hợp-hòa giải” thì vẫn còn hàng trăm người bất đồng chính kiến bị ĐCSVN bỏ tù với các bản án tù hằng chục năm, và những người trong nước lên tiếng chống bọn xâm lược Tàu bị công an đảng CSVN giả dạng côn đồ liên tục khủng bố, hành hung dã man (5). Chính ngay tại trường học văn hóa, đảng CSVN cũng gieo rắc lòng thù hận trong đầu óc non trẻ của các em thiếu niên, công khai cổ vũ hành động giết người.(6)

Toàn dân Việt Nam trong ngoài đã nhàm chán màn trình đi diễn lại trò hề rẻ tiền “Hòa hợp-hòa giải” có định hướng là đảng CSVN phải là chủ nhân ông có quyền ban phát ân huệ “Hòa hợp-hòa giải”, với công an “còn đảng còn mình” làm lá chắn và nhà tù làm răn đe.

Không có “Hòa hợp-hòa giải” khi không có bình đẳng về chính trị, khi chỉ có một đảng duy nhất là ĐCSVN lộng hành và lũng đoạn đất nước từ trung ương đến khu xóm, khi một thiểu số 16 đảng viên trong Bộ chính trị và vài trăm đảng viên trong Ban chấp hành trung ương đảng ngang nhiên cướp đoạt toàn bộ quyền con người của tuyệt đại đa số 90 triệu người dân cả nước.(7)

Để có thể sớm thực sự có hòa hợp-hòa giải dân tộc, toàn dân Việt đòi là đảng CSVN:

- Phải chấm dứt độc quyền làm chủ Tổ quốc Việt Nam,

- Phải trả lại quyền làm chủ đất nước thực sự cho toàn dân Việt Nam,

- Phải trả lại quyền điều hành đất nước cho toàn dân Việt Nam,

- Phải trả lại quyền tự do dân chủ và quyền con người cho mọi người Việt Nam không phân biệt chính kiến hay quan điểm chính trị.

02/05/2015

Tham khảo:

(1) Sự kiện 30 tháng 04 năm 1975

(2) Thượng tá và lính trơn quân lực VNCH

(3) Số phận những người trên tàu Thương Tín sau 40 năm

(4) Thư Lý Quang Diệu gửi Margaret Thatcher về vấn đề thuyền nhân Việt Nam

(5) Chị Trần Thị Nga bị côn đồ truy sát

(6) Người trẻ hào hứng học làm giao liên: Giấu vũ khí trong bánh giò

Những kẻ vong ơn bội nghĩa

(7) Nghĩ vụn về hoà hợp - hoà giải dân tộc





No comments:

Post a Comment