Friday, July 1, 2011

ĐỨNG LÊN CHỐNG LẠI KẺ BẮT NẠT - TRUNG QUỐC (Rodel Rodis)


Rodel Rodis
INQUIRER – Global Networking   -   Ngày 29-6-201

Người dịch: Thủy Trúc
Đăng bởi basamnew on 30.06.2011

Cùng với việc người Philippines ở Mỹ háo hức lên kế hoạch cho những cuộc biểu tình trước cổng các văn phòng lãnh sự Trung Quốc ở Mỹ vào ngày 7-8, câu hỏi đặt ra là: tại sao người Philippines ở Philippines không nổi giận, tương tự như thế, trước kế hoạch của Trung Quốc nhằm dựng dàn khoan dầu ở quần đảo Trường Sa, trên phần thuộc Philippines, vào tháng 7 tới?

Không lẽ họ không biết đến điều mà Tân Hoa Xã đã nói từ hôm 24-5-2011, rằng Tập đoàn Dầu mỏ Quốc gia Trung Quốc (CNOOC) đang triển khai tới Trường Sa một dàn khoan dầu nước sâu khổng lồ, Marine Oil 981, có thể tiến hành những mũi thăm dò sâu 3.000 mét, và được trang bị một mũi khoan có thể vào sâu tới 12.000 trong lòng đất?

Tân Hoa Xã trích lời Chủ tịch CNOOC, ông Tống Ân Lai (Wang Yilin), tuyên bố rằng “Marine Oil 981”– được xây dựng suốt ba năm với kinh phí 923 triệu đôla – “sẽ là một cơ hội tốt để Trung Quốc tăng cường các nỗ lực thăm dò dầu khí ở vùng nước sâu, đảm bảo an ninh năng lượng” của Trung Quốc. Ông Ân Lai hứa rằng “dàn khoan sẽ được lắp đặt ở vùng biển Tây Philippines (tức biển Hoa Nam theo tên gọi Trung Quốc, Biển Đông theo tên Việt Nam) và bắt đầu tiến hành thăm dò dầu khí từ tháng 7 năm 2011”.

Tại sao Trung Quốc phải vội vàng dựng dàn khoan dầu ở Trường Sa?

Năm 2000, cầu về dầu của Trung Quốc chỉ chiếm 6% mức cầu của toàn thế giới, nhưng trong thập niên sau đó, con số đã tăng lên, chiếm gần nửa mức độ tăng cầu về dầu của cả thế giới, và hiện tại Trung Quốc là thị trường xe lớn nhất hành tinh. Trung Quốc đã qua mặt Mỹ để trở thành nước tiêu thụ năng lượng nhiều nhất thế giới.

Tân Hoa Xã đưa tin rằng, để thỏa mãn nhu cầu về dầu đang tăng lên không ngừng của Trung Quốc, “CNOOC có kế hoạch đầu tư 200 tỷ nhân dân tệ (30 tỷ USD) và khoan 800 giếng dầu nước sâu – mà họ hy vọng là sẽ cho sản lượng xấp xỉ 500 triệu thùng dầu vào năm 2020”. Mục tiêu sản xuất này tương ứng với xấp xỉ 50 tỷ USD một năm.
Trước đó, Trung Quốc đã cam đoan với Hiệp hội Các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) rằng họ sẵn sàng giải quyết tranh chấp chủ quyền một cách hòa bình thông qua đàm phán. Nhưng giờ đây, xuất phát từ nhu cầu khổng lồ về năng lượng, và do họ đã quyết cho rằng quần đảo Trường Sa chứa đủ lượng dầu và khí tự nhiên để có thể đáp ứng các nhu cầu năng lượng của mình, Trung Quốc đã đổi giọng. Vào tháng 3 năm 2010, Trung Quốc đơn phương tuyên bố toàn bộ vùng biển Tây Philippines là “lợi ích cốt lõi” tương tự như chủ quyền của họ đối với Tây Tạng và Đài Loan, và do đó điều này là “không thể đàm phán được”.

Trung Quốc không công nhận yêu sách của Philippines về chủ quyền đối với Trường Sa – vốn dựa trên thực trạng về địa lý là quần đảo này nằm cách tỉnh Palawan của Philippines chỉ có 125 hải lý, và theo Công ước LHQ về Luật Biển thì một quốc gia được sở hữu dầu, khoáng sản và các tài nguyên khác trong vòng bán kính 200 hải lý tính từ đường cơ sở. Trung Quốc, ngược lại, nằm cách đó tới 585 hải lý.

Yêu sách của Trung Quốc dựa vào một bản đồ cũ, được vẽ phác từ thời Hán, năm 110 công nguyên. Bản đồ này gọi Trường Sa là quần đảo Nam Sa và là một phần của Trung Quốc. Trong tấm bản đồ ấy thì quần đảo Philippines, khi ấy được gọi là quần đảo Mayi, chắc chắn cũng là một phần của Trung Quốc.

Tâm trạng lo sợ của những người Philippines ở Mỹ về những hành động bá quyền của Trung Quốc tại quần đảo Trường Sa lại càng bị đẩy thêm lên với việc gần đây, Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario tiết lộ rằng tàu chiến Trung Quốc đã xâm phạm lãnh thổ Philippines ít nhất 7 lần trong vòng vài tháng qua.

Những hành động khiêu khích này, cùng với tin về việc Trung Quốc triển khai dàn khoan khổng lồ tới vùng biển Philippines, đã khiến ông Loida Nicolas Lewis, chủ tịch của tổ chức US Pinoys for Good Governance (Người Philippines ở Mỹ vì một chính quyền tiến bộ), kêu gọi người Philippines toàn thế giới “đứng lên chống lại Trung Quốc – kẻ bắt nạt” và biểu tình trước cổng các đại sứ quán và lãnh sự quán Trung Quốc trên khắp thế giới vào ngày 8 tháng 7.

Sẽ rất kỳ lạ nếu những cuộc biểu tình “Trung Quốc hãy cút khỏi Trường Sa!” diễn ra khắp nơi trên thế giới ngoại trừ Philippines.

Nếu “Marine Oil 981” được triển khai tới Trường Sa bởi Chevron hoặc một công ty dầu khí của Mỹ, thì các tổ chức cánh hữu chắc chắn sẽ biểu tình trước cổng Đại sứ quán Mỹ để lên án Mỹ là tên đế quốc. Nhưng cũng những nhóm đó sẽ không dám lên án Trung Quốc vì những vi phạm tương tự, bởi lẽ Trung Quốc đã ủng hộ – bằng vật chất – Đảng Cộng sản mới ở Philippines (dưới lá cờ Tư tưởng Mao Trạch Đông), kể từ khi đảng này thành lập vào năm 1967.

Ở cực kia của dải biên độ ý thức chính trị, những người Philippines gốc Hoa (Chinoy) – trong đó có 8 người nằm trong danh sách 10 người giàu nhất ở Philippines – cũng sẽ không dám lên án Trung Quốc, do họ đã đầu tư đáng kể vào Trung Quốc.

Vì vậy khi phát ngôn viên của Tổng thống Noynoy Aquino buộc tội Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Philippines, Chủ tịch Thượng viện Juan Ponce Enrile đã nhanh chóng phê bình và cảnh báo Tổng thống: “Đừng chọc tức Trung Quốc!”.

Hai năm về trước, khi một chiến hạm Trung Hoa bị phát hiện trên vùng biển Philippines, ông Enrile đã nói chuyện với bạn ông ta, Đại sứ Trung Quốc tại Philippines Lưu Kiến Siêu (Liu Jianchao). Lưu khẳng định với Enrile rằng tàu của Trung Quốc là một “tàu chiến”. Sau đó Enrile bảo với báo giới Philippines: “Họ có quyền đi lại trên biển bằng tàu chiến. Trung Quốc là một siêu cường trên thế giới, như Mỹ, Nhật, Anh và các siêu cường khác, và họ có phương tiện. Nếu chúng ta có phương tiện thì chúng ta cũng có thể làm như thế”.

Nhưng người Philippines không thể cũng làm như thế vì họ chỉ có một tàu chiến mà thôi – một con tàu khu trục loại cũ từ thời Thế chiến II, mua năm 1978, tên là Rajah Humabon. Khi Tổng thống Aquino phái tàu này tới bãi Scarborough ở Trường Sa cách đây một tuần, nghị sĩ Edgardo Angara gọi đó là hành động “đáng thương hại” và nghị sĩ Enrile thì, theo tờ Inquirer, đã “cảnh báo chính quyền Aquino về nguy cơ chọc giận Trung Quốc trong tranh chấp chủ quyền vốn rất căng thẳng ở Trường Sa, bằng việc đưa tàu chiến duy nhất của quốc gia đi quá xa vùng biển Philippines”.

Nếu các quan chức Philippines, ngoài Tổng thống Aquino, không thể hoặc không sẵn sàng đứng lên chống Trung Quốc, thì khi ấy nhiệm vụ đó sẽ rơi vào những người Philippines hải ngoại, họ sẽ lột trần sự hung hãn của Trung Quốc và hy vọng sẽ làm Trung Quốc phải xấu hổ mà lùi bước.

Xin hãy đứng lên chống Trung Quốc – kẻ bắt nạt – và biểu tình trước lãnh sự hoặc đại sứ quán Trung Quốc vào ngày 8-7 vào lúc 12h trưa, cho dù bạn ở đâu, thậm chí dù bạn đang ở Philippines.

(Nếu bạn sinh sống ở vùng Vịnh San Francisco, mời bạn tham gia diễn đàn cộng đồng vào ngày 6-7 vào lúc 6h tối tại Đại sảnh Xã hội của tòa Lãnh sự Philippines, số 447 đường Sutter. Hãy gửi các bình luận của bạn đến địa chỉ Rodel50@gmail.com hoặc gửi thư tới Văn phòng Luật sư Rodel Rodis, số 2429 Đại lộ Ocean, San Francisco, CA 94127 hoặc gọi số 415.334.7800).

Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2011
.
.
.


No comments:

Post a Comment