Saturday, March 27, 2010

NHẬN ĐỊNH (2) (Huỳnh Ngọc Tuấn)

Nhận định [2]

http://www.danchimviet.com/2010/03/26/nh%e1%ba%adn-d%e1%bb%8bnh-2/

.

Tôi vừa đọc bài “Chủ nghĩa Thực tiễn và trường hợp của Obama” của ông Nguyễn Gia Kiểng, và bài phản biện của tác giả Lê Nguyên Hồng. Với tấm lòng của một độc giả ĐCV, tôi xin góp một vài ý kiến.

.

1. Thưa ông Lê Nguyên Hồng, theo thiển ý của tôi thì ông NGK dùng chữ “Tổ quốc ăn năn” là thỏa đáng: Tổ quốc ở đây không còn là một khái niệm mà nó đã được nhân cách hóa, Tổ quốc đồng nghĩa với dân tộc, đồng bào rồi nên ông NGK dùng cụm từ “Tổ quốc ăn năn” là rất hay đấy chứ?

.

2. Ông NGK dùng từ “Chủ nghĩa thực tiễn” cũng không có gì là không thỏa đáng. Theo tôi “Chủ nghĩa” không nhất thiết phải hình thành từ một hệ thống lý luận.

Khi nào một quan điểm một lối sống, một lối tư duy và hành động của một cộng đồng đông đảo hay là chiến lược, chính sách của những nhà lãnh đạo xuyên suốt một giai đoạn lịch sử nào đó…thì nó mặc nhiên đã là một “chủ nghĩa” rồi. Tuy là một chủ nghĩa “bất thành văn” nhưng nó thật sự là một chủ nghĩa vì nó chi phối, định hướng cho cả một dân tộc, một cộng đồng to lớn, cho cả mấy thế hệ lãnh đạo!!.

Trong thực tiễn cuộc sống có những luật “bất thành văn” thì cũng có “chủ nghĩa” bất thành văn chứ? Đó cũng là việc bình thường thôi!

.

Ở VN hiện nay tồn tại một dư luận phổ biến như thế này về nước Mỹ (từ những người dân bình thường hoặc của những trí thức không Cộng sản).

Người Mỹ rất thực tế-thực tiến. Họ rất coi trọng quyền lợi và nhu cầu trước mắt đến nỗi họ sẵn sàng bỏ qua những giá trị căn bản của họ hoặc chỉ hô hào Tự do Dân chủ Nhân quyền một cách biểu kiến?!

Trong mối quan hệ “đối tác” giữa Trung cộng và Việt cộng chẳng hạn, những giá trị Tự do Dân chủ Nhân quyền là những giá trị mờ nhạt thứ yếu (Trong chuyến công du Bắc kinh khi mới nhậm chức, bà ngoại trưởng Hillary Clinton đã tuyên bố một cách tương tự như vậy trong mối quan hệ với Trung cộng). Và cách đây không lâu, khi TT Bush sang VN dự hội nghị APEC đã lờ đi không nhắc đến vấn đề Dân chủ, Nhân quyền với nhà cầm quyền CSVN cũng vì để mưu cầu một mối quan hệ kinh tế-chiến lược!

Có quá nhiều những thí dụ như vậy!

Nhìn lại lịch sử hiện đại, khi cổ máy chiến tranh của Trục Phát xít hùng hổ khắp thế giới Mỹ đã cuống cuồng lo đối phó: Họ liên minh với Liên Xô viện trợ ồ ạt cho Liên Xô để chống phát xít mà không thấy rằng Liên Xô là một hiểm họa cho nước Mỹ và thế giới Tự do trong tương lai và còn nguy hiểm hơn cả chủ nghĩa Phát xít… và điều đó đã xảy ra..

Khi Liên Xô và Đông Âu trở thành mối đe dọa đối với Mỹ và Phương Tây thì lại một lần nữa, Mỹ cuống cuồng tìm đồng minh để đối phó và họ đã hà hơi tiếp sức cho TC với ý đồ dùng TC đối trọng với Liên Xô mà không nhìn thấy rằng TC là một hiểm họa trong tương lai, còn nguy hiểm hơn cả Đông Âu và Liên Xô cộng lại.

Đúng là Mỹ “dưỡng hổ di họa”…

Còn tại VN Mỹ đã phạm một sai lầm chí tử: Đó là lật đổ TT Ngô Đình Diệm rồi ồ ạt đổ quân vào Miền Nam VN biến cuộc chiến tranh xâm lược của Miền Bắc cộng sản thành “cuộc chiến chính nghĩa” “chống Mỹ cứu nước”, đẩy Miền Nam vào hỗn loạn và sau đó rút quân và cắt hoàn toàn viện trợ..dẫn đến sự sụp đổ của một chế độ dân chủ non trẻ nhưng tiến bộ bậc nhất khu vực Đông Nam Á lúc bấy giờ.

Tất cả những việc đó làm cho rất nhiều người có cảm tưởng rằng Nước Mỹ và giới lãnh đạo không có tầm nhìn chiến lược. Họ chỉ lo giải quyết tình thế. Họ là một siêu cường duy nhất trên Thế giới nhưng họ không tạo nên thời cuộc mà chỉ chạy theo thời cuộc, bị thời cuộc kéo lê xềnh xệch.!!

Người ta thấy chính sách của nước Mỹ bị chi phối quá nhiều bởi những tập đoàn tài chính và công nghiệp, cộng với những hội đoàn gây áp lực…còn lý tưởng tự do, dân chủ thì không phải là giá trị chỉ đạo, giá trị nguyên tắc.!.

Trong tương lai không biết nước Mỹ “xử lý”mối quan hệ với TC như thế nào,chỉ thấy hai nước quá tùy thuộc lẫn nhau về kinh tế. Trong vấn đề này thì TC khôn ngoan hơn Mỹ rất nhiều, họ dùng quan hệ thương mại với Mỹ như một động lực để phát triển kinh tế và quân sự, vừa như một sự trói buộc Mỹ vào mối quan hệ nhùng nhằng.!!.

.

Nhìn nhận và đánh giá nước Mỹ như thế nào là quyền của mỗi người.

Riêng tôi,cho dù mối quan hệ “đối tác chiến lược” Mỹ-Trung có quan trọng với cả 2 như thế nào đi nữa thì với tham vọng không giới hạn của Trung cộng, mối quan hệ này sẽ đi vào bế tắc và xung đột là tất yếu. Mỹ vì quyền lợi sống còn của mình sẽ phải có đối sách và lựa chọn. Nhưng TC là một kẻ thù cực kỳ nguy hiểm, khôn ngoan và hùng mạnh, nếu nước Mỹ lần này không chiến thắng kẻ thù của mình thì sẽ bị kẻ thù hủy diệt, không hề có chổ cho sự thỏa hiệp, phân vân nhút nhát.

Và tôi cũng tin như đinh đóng cột rằng trước đây người Mỹ đã chiến thắng Phát xít Đức và Quân phiệt Nhật một cách vẻ vang, biến 2 kẻ thù của mình trong chiến tranh trở thành Đồng minh, giúp Mỹ cùng giữ gìn hòa bình Thế giới….Rồi trong cuộc đối đầu với Liên Xô, người Mỹ đã làm cho tên Đế quốc đỏ này kiệt sức, lâm vào khủng hoả ng toàn diện và sụp đổ…Lần này cũng vậy người Mỹ sẽ đánh cho TC một đòn chí mạng, xóa sổ một chế độ tàn độc nhất hành tinh. Và một lần nửa cả thế giới sẽ ngã nón thán phục, tri ân!

.

VN chúng ta là một nước nhỏ, lại bị VC và TC kìm hãm…chúng ta không thể tạo nên thời cuộc, nhưng chúng ta có thể lợi dụng thời cuộc để mưu tìm một tương lai Tự do, dân chủ, thịnh vượng cho đất nước và dân tộc VN….Tại sao chúng ta không lợi dụng cái thế “Tọa sơn quan Hổ đấu” để chuẩn bị cho tương lai con cháu chúng ta?! Điều này buộc lòng chúng ta phải hành xử một cách “thực tiễn” như người Mỹ vậỵ…Hơn lúc nào hết người Việt Dân chủ chúng ta cần phải đoàn kết hơn nữa!!

© Huỳnh Ngọc Tuấn

© Đàn Chim Việt Online

.

Bài liên quan:

“Chủ nghĩa thực tiễn” và trường hợp ông Nguyễn Gia Kiểng

Chủ nghĩa thực tiễn và trường hợp Obama

Bài trước:

Nhận định

.

.

.

No comments:

Post a Comment