Vô hiệu hóa “Tầu tuần ngư chính”
Tuesday, 23 February 2010 08:00
“Tầu tuần ngư chính” là một thứ vũ khí vô cùng lợi hại trên cả hai bình diện chiến thuật và chiến lược; trên mặt chiến thuật nó đắc dụng trong cuộc hải chiến với ngư dân Việt Nam, nên vừa hoàn tất cuộc chiếm đóng vùng biển Hoàng Sa, và đang quay mũi tầu tiến về tấn công ngư dân Việt Nam trên vùng biển Trường Sa để giữ độc quyền ngư trường này cho ngư dân Trung Hoa. Trên địa hạt chiến lược “tầu tuần ngư chính” đang vô hiệu hóa Ðệ Thất Hạm Ðội chực sẵn ngoài Thái Bình Dương để chờ can thiệp vào Biển Ðông nếu chiến tranh xẩy ra tại đó.
Ðã chứng minh cái lợi hại của nó “tầu tuần ngư chính” đáng được mệnh danh là TTNC để ghi vào cuốn “từ điển quân sự” trong mục vũ khí; đại loại như súng không giật được ghi trong từ điển bằng 3 chữ SKZ, hay khẩu súng trường lính Mỹ sử dụng trong thời Thế Chiến II, được thự danh dưới cái tên M1. Khẩu súng này là một hình ảnh khó quên đối với quân nhân Việt
Nếu khẩu AK ngày truớc đã là lợi khí giúp Việt Cộng thắng thế khi quân nhân VNCH còn trang bị bằng M1, thì hôm nay TTNC là thứ lợi khí đang giúp Trung Cộng thực hiện cuộc tấn chiếm Biển Ðông vô cùng êm ả, thành tích mà hàng không mẫu hạm hay khu trục hạm không làm nổi.
Chứng minh điển hình: nếu một chiến hạm Trung Cộng đụng đắm, hay bắn chìm một ngư thuyền Việt Nam thì diễn biến này đã vô cùng ồn ào, đã bị thế giới lên án, bị hội ngư dân Việt Nam đưa ra tòa án quốc tế đòi bồi thường, và hy vọng Việt Cộng dám đứng ra bênh vực ngư dân Việt Nam bằng những khí cụ quân sự như tầu chiến, phản lực cơ, biến Biển Ðông thành chiến trường mà Hoa Kỳ có môi trường để nhẩy vào can thiệp khi hải lực Trung Cộng chưa theo kịp hải lực Hoa Kỳ. Nhưng TTNC êm re đụng chìm ngư thuyền Việt Nam, khủng bố ngư phủ Việt Nam, khiến họ khiếp sợ không dám vào ngư trường Hoàng Sa đánh bắt nữa mà không tạo ra một phản ứng quân sự nào cả. Cái lợi hại của TTNC là ở chỗ đó.
Hôm thứ Ba mùng 9 tháng Hai TTNC mở kỷ nguyên mới cho cuộc Nam Tiến của Tầu, và tạo ra nỗi khổ riêng cho ngư phủ Việt Nam và nỗi nhục chung cho dân tộc Việt Nam. Kỷ nguyên khổ nhục mới được tên tầu phù Ngưu Thuấn, thứ trưởng bộ Nông Nghiệp Trung Cộng mở màn bằng câu tuyên bố Trung Cộng sẽ tăng cường TTNC để "bảo vệ nghề cá" tại Trường Sa.
Nỗi khổ riêng của ngư phủ là mất thêm ngư trường. Thuấn nói đưa thêm TTNC đến Trường Sa “bảo vệ nghề cá”; 4 chữ nghe hiền lành, và mang tính che chở này đang làm vài chục ngàn ngư dân Việt Nam lo lắng, khiếp sợ: họ đã từng biết Trung Cộng “bảo vệ nghề cá” bằng cách bắn giết, bắt bớ, bóp cổ, đánh đập, giam giữ ngư dân Việt Nam, phá hủy, tịch thu ngư thuyền, ngư cụ, và đòi vợ con, thân nhân ngư dân chạy tiền chuộc chồng, chuộc ghe về.
Và nỗi nhục chung của dân tộc Việt Nam là trong lúc TTNC tiến chiếm vùng biển Việt Nam, báo chí Việt Nam, nhà nước Việt Cộng vẫn hớn hở ca tụng quan thầy Trung Cộng.
Từ hơn một năm nay TTNC Trung Cộng quần quanh Hoàng Sa mà không gặp một sức kháng cự nào; giờ này, sau khi xua đuổi ngư dân Việt Nam tránh né vùng biển Hoàng Sa, Trung Cộng đưa TTNC xuống xa hơn nữa về phía Nam để tranh dành ngư trường Trường Sa, cấm không cho ngư dân Việt Nam đánh bắt tại đó nữa.
Đài Phát thanh Trung Cộng (CRI) loan báo hôm thứ Ba 02/09 là Ngưu Thuấn nói sẽ "kịp thời điều chỉnh tư duy về khai thác và quản lý nghề cá" ở khu vực Trường Sa, quần đảo mà Trung Cộng gọi là Nam Sa. Ngưu nói "căn cứ theo tình hình mới, cần tăng cường TTNC bảo vệ nghề cá trên vùng biển Nam Sa, giữ gìn lợi ích biển quốc gia". Dĩ nhiên hai chữ “quốc gia” của Ngưu là để chỉ quốc gia Tầu.
Dù bị trói trong “tình thân” Hoa-Việt, báo quốc nội không dám phân biệt Tầu, Việt; nhưng VietnamNet vẫn phải viết là lời tuyên bố của Ngưu chắc chắn sẽ gây quan ngại cho các quốc gia đã cùng Trung Cộng tuyên bố chủ quyền và khai thác nguồn lợi hải sản tại Trường Sa như Việt Nam và Philippines; nhận xét này nghe khách quan như chuyện mất thêm biển vì TTNC chỉ liên quan đến người nước ngoài.
Ðài Trung Cộng tường thuật việc Ngưu Thuấn tham dự lễ kỷ niệm 15 năm "xây dựng và bảo vệ" bãi Mỹ Tế ở Nam Sa hôm 09/02; lợi dụng dịp này hắn nói, “Vùng biển Nam Sa là ngư trường truyền thống của ngư dân Trung Quốc, rất nhiều ngư dân Hải Nàm, Quảng Đông và Quảng Tây đã đời đời kiếp kiếp đánh bắt cá tại đây; sở Ngư chính Hải Nam canh giữ bãi Mỹ Tế và tuần tiễu thi hành pháp luật tại Nam Sa đã phát huy vai trò nổi bật trong việc giữ gìn quyền lợi biển quốc gia và trật tự sản xuất nghề cá, bảo vệ môi trường tài nguyên nghề cá ở Nam Sa và quyền lợi hợp pháp của ngư dân.”
Tôi hoàn toàn không hiểu lý do khiến giọng điệu của VietnamNet nghe “hồ hởi” vui mừng về việc Trung Cộng chiếm thêm vùng biển Trường Sa. Câu văn của tờ báo Việt
VietnamNet còn viết, “Đúng 15 năm trước, tháng Hai năm 1995, Trung Quốc đã cho xây cơ sở nhà sàn trên bãi Mỹ Tế (Mischief Reef, tiếng Việt là Đá Vành khăn), bắt đầu chiếm bãi đá này cho dù có phản đối từ Philippines là nước giữ kiểm soát bãi đá này từ trước.
Không xa, cũng tại Trường Sa, có đảo đá Gạc Ma (Johnson South Reef) mà Trung Quốc chiếm từ tay Việt Nam sau trận hải chiến ngày 14/03/1988 làm 70 lính hải quân Việt Nam thiệt mạng.”
Lời văn vẫn vô tư như việc 70 người lính hải quân bị Tầu giết là lính nước khác.
Dù đuổi ngư phủ Việt Nam ra khỏi Hoàng Sa từ một năm nay, và sắp đuổi chúng ta ra khỏi Trường Sa, nhưng Tầu vẫn nói không bắt nạt nước nhỏ, người phát ngôn Tầu, Mã Triều Húc tuyên bố, “Trung Quốc không bao giờ bắt nạt người khác, không bao giờ can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác, hiện nay không xưng bá, sau này phát triển cũng mãi mãi không xưng bá,” chỉ cấm ngư dân Việt Nam đánh, bắt cá trong vùng biển Việt Nam thôi.
Chúng nhũn nhặn không xưng bá, nhưng chúng vẫn được bọn trùm Việt Cộng coi chúng như bá phụ. Việt Cộng tùng phục đến mức việc “cai trị” Việt Nam không còn là bận tâm của Hồ Cẩm Ðào hay những quan chức lớn của Tầu nữa, mà chỉ là việc của thứ trương Ngưu Thuấn, và của thái thú Quốc Tường. Ngưu Thuấn chỉ cần tuyên bố một câu là ranh giới lãnh hải thay đổi, ngư dân Việt Nam chết đói.
Thuấn bô bô nói: năm nay, 2010, được Trung Cộng công bố là năm hữu nghị Hoa-Việt; trong lúc Mã Húc vuốt ve bảo Hà Nội cứ yên tâm, vì “Logic cường quyền chính trị bị Trung Cộng coi là vô lý, thiếu căn bản.” Húc cứ nói, Thuấn cứ nói, Hà Nội cứ nín; và ngư dân Việt
Việt Cộng cũng có quyền dùng cảnh sát biển, như Hoa Kỳ dùng Coast Guard để bảo vệ vùng biển của họ; công tác đầu tiên của CSB (cảnh sát biển) là bắt những ngư thuyền Trung Cộng đang hành nghề chỉ cách bờ biển Việt Nam 40 hải lý, như nhiều lần ngư phủ Việt Nam đã tố cáo.
CSB cũng lại là những chiến hạm sơn trắng như TTNC; hơn thế nữa Việt Cộng có thể trang bị cho CSB thêm những dụng cụ quay phim, những ăng ten truyền hình để trực tiếp truyền đi khắp thế giới hình ảnh CSB bắt bớ ngư phủ Trung Hoa hành nghề trong hải phận Việt Nam. Ði xa hơn nữa, Việt Cộng còn có thể mời phóng viên ngoại quốc cùng đi trên tầu CSB để họ chứng kiến việc làm hợp pháp của CSB.
Lực lượng biên phòng của những tỉnh Quảng Ngãi, Thừa Thiên thường xuyên báo động là hàng trăm ngư thuyền Trung Cộng đánh bắt chỉ cách bờ biển Việt Nam vài chục hải lý, thì việc bắt giữ 100 ngư thuyền Trung Cộng phạm pháp có thể làm trong một ngày.
Những ngư phủ Trung Cộng bị bắt cũng sẽ bị giam, bị đưa ra tòa xử phạt, và toàn bộ diễn tiến sẽ diễn ra công khai với sự quan sát của truyền thông quốc tế.
Phản ứng này sẽ đưa Trung Cộng vào thế há miệng mắc quai, vì Việt Cộng, theo đúng ám số chuyên nghiệp, chỉ làm những việc Trung Cộng đã làm; và cái thế không thể phản đối này sẽ đưa Trung Cộng vào bàn hội nghị để phải chấp nhận tình trạng “dễ người, dễ ta; khó người, khó ta”.
Sơn trắng một chục chiếc tiểu hạm là việc Việt Cộng biết làm, trang bị máy quay phim, máy truyền hình cho những tầu CSB Việt Cộng cũng biết làm, mời phóng viên ngoại quốc tháp tùng tầu CSB cũng vẫn không phải là việc làm quá sức Việt Cộng.
Ðiều chúng không làm được là thiếu tự chủ, giữ cho tay thôi bắt chuồn chuồn, miệng thôi không đánh bồ cạp vì run nữa.
Thế võ “gậy ông đập lưng ông” không hề là sáng kiến của kẻ viết bài này, nó chỉ là một trang của bí kíp Kim Dung, mà kẻ cầm bút đã luợm mót trong võ tầu. Nhưng xin bảo đảm công dụng của nó: nếu hôm nay Việt Cộng cả gan công bố việc sơn trắng một loạt tiểu hạm để thành lập đội CSB, thì chỉ ngày mai TTNC sẽ ngưng hoạt động.
Vác toàn bộ sức nặng của quả đất không phải là việc khó, có khó chăng là tìm chỗ đặt chân xuống để đứng vững hầu sử dụng hai tay nâng quả đất lên. Ðất đứng của Việt Cộng hầu giải quyết thế thua thiệt ngoài Biển Ðông là quảng trường Diên Hồng, nhưng chúng lại không biết quảng trường này nằm ở đâu.
Chúng đang đứng giữa quảng trường Thiên An Môn, và đó là nguyên nhân không vô hiệu hóa TTNC được.
Nguyễn Ðạt Thịnh
.
.
No comments:
Post a Comment