Monday, August 31, 2009

NGHỆ THUẬT TÀNG HÌNH & ẢO THUẬT của HÀ NỘI


Tàng hình, ảo thuật
Trần Khải
Đăng ngày 31/08/2009 lúc 12:01:49 EDT
http://www.thongluan.org/vn/modules.php?name=News&file=article&sid=4082
Ai dám chê nhà nước Hà Nội dở? Ít nhất, chính phủ nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam cũng có một lĩnh vực thiện nghệ là tàng hình. Nghĩa là, làm cho người ta không thể thấy được, hoặc là không thấy gì hết, hoặc là không thấy như thực.

Nếu hiểu tàng hình như một nghệ thuật, thì nhà nước Hà Nội phải được công nhận như là đại ảo thuật gia. Các đại ảo thuật gia thế giới cỡ như Harry Houdini, hay như David Copperfield thì không thấm thía gì với nhà nước Hà Nội. Thật đấy, ngay như ở cái tên là thế giới đã thua rồi. Bạn thử đọc lên những cái tên đại ảo thuật gia trên truyền hình Mỹ như Houdini hay Copperfield mà xem, không thấy có gì gọi là sương khói mờ ảo cả. Nghe cứ y hệt như là gọi tên Obama hay Michalak, chẳng thấy huyền ảo tí nào.

Vậy chứ, chỉ cần đọc lên danh xưng nhà nước “Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” là đã thấy ngay mịt mờ hư ảo. Thế đấy, Cộng Hoà là cộng hoà nào? Thực tế làm gì có hoà với cộng? Nhưng không lẽ lại gọi tên thực là “chuyên chính toàn trị” cho đúng như thực? Còn gọi là “xã hộị chủ nghĩa” thì cả thế giới lại cười cho cái thường được gọi là “chủ nghĩa tư bản hoang dã”... Thậm chí tới như cái tên “Việt Nam” cũng là khả nghi lắm rồi, vì cứ lên xem vùng đất Tây Nguyên bauxite thì lại thấy bảng hiệu cửa tiệm toàn là chữ Tàu, nghe bên tai toàn là tiếng quan thoại... Thế mới gọi là ảo thuật gia.

Cũng có thể lý giải theo cách khoa học được, cho cái gọi là nghệ thuật tàng hình, tuy rằng khoa học Việt Nam đã đi khá là chậm, không chỉ là so với khoa học thế giới, mà còn quá chậm so với tài năng phù thuỷ tàng hình của nhà nước CHXHCNVN.

Báo Đất Việt, cơ quan của Liên Hiệp Các Hội Khoa Học và Kỹ Thuật Việt Nam, trên số báo ngày 25-7-2009 có cho biết rằng Tiến Sĩ Nguyễn Văn Dán, khoa công nghệ vật liệu, ĐH Bách Khoa Sài Gòn, sau 12 năm “đã chế tạo thành công vật liệu hấp thụ sóng radar, tia hồng ngoại, tia X... với công nghệ kỹ thuật trong nước hoàn toàn chủ động”. Nghĩa là chế tạo được lớp sơn ngụy trang, “Loại vật liệu này không phản xạ lại sóng nên các thiết bị theo dõi không thể phát hiện được... Loại vật liệu hấp thụ SĐT này có thể sơn trực tiếp lên thiết bị, cũng có thể được đính lên vải, vật liệu composite, để ngụy trang cho thiết bị tránh bị đối phương dò tìm. Điều này có ý nghĩa đặc biệt quan trọng trong an ninh quốc phòng”.

Lớp sơn để làm tàng hình? Thấy rõ là khoa học Việt Nam đang đi quá chậm, so với nghệ thuật cầm quyền của nhà nước Hà Nội.

Cứ nghe ông Đại sứ Mỹ Michael Michalak nói, cũng biết nghệ thuật tàng hình của Hà Nội ra sao rồi: Bản tin thông tấn Pháp AFP hôm Thứ Tư 26-8-2009 cho biết rằng Đại Sứ Mỹ tại VN Michael Michalak ca ngợi nhà nước CSVN đã có tiến bộ về quyền tự do tôn giáo...
Bản tin AFP này viết rằng ông Michael Michalak nói trong buổi họp báo nhân kỷ niệm 2 năm đầu giữ chức đại sứ: “Chúng tôi ca ngợi tiến bộ mà VN đã thực hiện trong vài lĩnh vực, như cải thiện việc cho người dân thực hành tín ngưỡng. Nhưng chúng tôi quan ngại, về các nhân quyền khác tại VN.... trong đó có chiến dịch trấn áp truyền thông và hình sự hóa quyền tự do phát biểu, như thế sẽ là khó hơn để chống tham nhũng và làm hại môi trường”.
Hẳn nhiên là bên đạo tràng Làng Mai của Thiền Sư Nhất Hạnh không “nhất trí” rồi. Bởi vì tình hình tu viện Bát Nhã ở Lâm Đồng đang ngày càng căng thẳng hơn, không ai thấy có tiến bộ hay cởi mở gì trên đất này. Sư Cô Chân Không mới mấy tuần trước còn nói với thông tấn AFP rằng nhà nước CSVN “đang trấn áp tôn giáo, rõ ràng và đơn giản như thế”. Trời ạ, làm sao mà Sư Cô lại thấy không giống như ông Đại Sứ Michalak thấy? Ai đang bị ảo thuật mà mắt?

Rồi một ngày sau khi Đại Sứ Michalak khen ngợi tình hình tôn giáo VN, bản tin của Phù Sa ngày 27-8-2009 cho biết:
“Càng gần đến ngày Tự tứ và Đại lễ Vu lan các thầy Đồng đệ tử của Thượng tọa Đức Nghi càng tăng tốc độ khủng bố lên tăng ni tu viện Bát Nhã. Tính đến ngày hôm nay đã lên đến 4 lần khủng bố với nhiều hình thức. Ngoài các hình thức cũ như: rào đường, mở loa phóng thanh với cường độ mạnh vào các giờ công phu, thiền tọa, và đập phá tượng đài, v.v... còn có thêm hai hình thức mới, đó là: bỏ rắn độc vào túi đựng bình bát của các sư cô, và hành hung dọa nạt Phật tử viếng chùa.
Tệ hại nhất là hành động đập phá tượng đài Bông Hồng Cài Áo (lần thứ hai), trong khi chỉ còn không đầy 1 tuần lễ nữa là đến ngày Đại lễ Vu lan - Báo hiếu ấy thế mà các thầy Đồng đã đan tâm đập bể tách rời hai bé ra khỏi hai bàn tay của người mẹ, xô ngã hai bé úp mặt xuống đất. Phải chăng đó cũng là lời cảnh cáo, dọa giết gần 400 tăng ni đang tu học tại đây?”


Rào đường, đập phá tượng đàì, xô hai tượng em bé úp mặt xuống đất, bỏ rắn độc vào bình bát sư cô... Thiệt là tuyệt vời, không cần một lớp sơn nào của Tiến Sĩ Nguyễn Văn Dán, mà Đại Sứ Michalak vẫn không thấy những hình ảnh y hệt như phim ảnh thời họ Mao phát động Cách Mạng Văn Hóa vừa nêu. Mở loa phóng thanh, lớn tiếng doạ nạt... Cũng tuyệt vời, không cần rào cách âm, mà ông Đại Sứ Michalak vẫn nghe ra như có giọng tiến bộ, cởi mở... Thế mới biết là tài nghệ ảo thuật siêu đẳng của nhà nước Hà Nội.

Thực ra, câu chuyện tu viện Bát Nhã chỉ là một chương, một hồi trong toàn cảnh một vở tuồng khổng lồ của nhà nước CHXHCNVN.

Nhà báo Huy Đức, cũng là người viết trang blog Ôsin, trong bản tin ông ghi trên blog này, rằng kể “từ 25-8, nhà báo Huy Đức không còn là phóng viên báo Sài Gòn Tiếp Thị”. Lý do là vì nhà nước không hài lòng về nhiều bài viết của ông trên blog, gần nhất và cụ thể nhất về dị biệt tư tưởng với Ban Tuyên Giáo là bài có nhan đề
Bức Tường Berlin”, trong đó, đoạn kết được nhà báo Huy Đức viết như sau:
“...Cũng trong tháng 6-2004, tôi có đi qua một vài nghĩa trang quân Đồng Minh chết sau sự kiện Normandy. Những tấm bia ở đây nói rõ là nghĩa trang được lập bởi dân chúng địa phương góp đất và tiền để tưởng nhớ những người lính Anh, Mỹ, New Zeland, Australia… Những “nghĩa trang dân lập” ấy vẫn được gìn giữ cho đến ngày nay với hoa tươi quanh năm. Trong khi, năm 2007, Tổng thống Nga Putin bị các quốc gia lân bang đặt trước tình huống phải ký sắc lệnh lập 7 văn phòng đại diện tại Ba Lan, Hungary và các nước vùng Baltic để bảo vệ mộ của Hồng quân. Thật không phải khi đụng đến nơi tưởng niệm những người đã hy sinh. Nhưng, cái cách mà Putin cư xử với lân bang đã khiến họ nhớ lại thời Liên Xô và nhận thấy những tượng đài Hồng quân “không còn là một biểu tượng chống phát xít mà là biểu tượng của sự chiếm đóng”.
Bên cạnh những bao cát của Checkpoint Charlie, chốt gác giữa Đông và Tây Berlin, cũng luôn có hoa tươi. Có lẽ ngay chính người Mỹ, sau những chiến tranh Việt Nam, chiến tranh Iraq, cũng thèm khát hình ảnh của chính mình trên bờ biển Normandy hay ở cái Checkpoint Charlie ấy. Từng là một người lính ở Campuchia tôi hiểu, không có người lính nào sẵn sàng hy sinh nếu không nghĩ, sứ mệnh của mình là giải phóng. Nhưng, không chỉ những người đã nằm xuống, người lính thường kết thúc sứ mệnh sau khi buông súng, mà những việc có ảnh hưởng tới “các giá trị thiêng liêng” khi ấy mới thực sự bắt đầu. Một cuộc chiến không còn được coi là “giải phóng” nếu những gì mà nhân dân cuối cùng được hưởng không phải là độc lập tự do”.

Giải phóng, độc lập, tự do... hóa ra rồi chỉ là màn sương khói trên tay người phù thuỷ.
Cũng cần nhìn cho rõ, để đừng bị sương khói sân khấu làm mờ mắt. Dù là cùng giỏi về tài ảo thuật, các nhà đại ảo thuật như Harry Houdini và David Copperfield thực ra vẫn có nhiều dị biệt với nhà nước CSVN. Điều này, hình như Đại Sứ Michalak chưa phân biệt nổi: ảo thuật như Houdini và Copperfield không làm chết một mạng người nào, trong khi sau làn khói mờ ảo của Đảng CSVN là cả những núi xương, sông máu.

Trần Khải
© Thông Luận 2009

No comments:

Post a Comment