Mùa Xuân
Đăng ngày 28-3-2009
http://danchimviet.com/articles/990/1/Mua-Xuan-California--Xin-cm--n-Hoa--xin--cm-n-Ngi/Page1.html
Gia đình chúng tôi định cư ở miền Nam Cali, nhưng cũng có con cháu lại ở Bắc Cali, nên tôi thường có dịp đi lại giữa hai miền; mỗi năm ít nhất là 5-7 lượt. Đọan đường từ thành phố Westminster lên tới San Jose dài khoảng 400 dặm tức là cỡ 600 cây số, xe hơi đi trung bình hết khoảng 6 giờ. Đó là đi theo con lộ xương sống là xa lộ số 5 dọc theo nội địa tiểu bang. Chứ nếu đi theo con lộ số 101 sát bờ biển với phong cảnh “sơn thủy hừu tình” đẹp đẽ, quyến rũ đến mê hồn, thì lộ trình dài hơn lên tới 500 dặm, và lái xe phải hết tối thiểu đến 8 - 9 giờ.
Năm nay, nhờ trời mưa nhiều nên cây cỏ dọc theo bên đường thật là xanh tươi, vui mắt.Trên một số đỉnh núi vào cuối tháng Ba, vẫn còn có tuyết phủ trắng xóa mà khi trời nắng, thì phản chiếu ánh sáng thật uy nghi lộng lãy. Cả những núi đồi ngay từ đọan phía bắc thành phố
Hoa nở nhiều như vậy, nên khi di chuyển trên Xe Đò Hoàng vào dịp sau Tết Kỷ sửu vừa đây, tôi đã nảy ra ý nghĩ là phải sửa lại vế sau của câu thơ Cụ Tiên Điền lại thành ra : “Vườn lê nở ngợp trắng lòa không gian”, (chứ không phải là : Cành lê trắng điểm một vài bông hoa “, như trong nguyên tác ). Có như thế, thì mới có thể mô tả chính xác được phong cảnh mùa xuân ở miền đồng bằng miền Trung
Bài này cũng được gợi ý từ câu thơ nổi danh của thi sĩ Tô Thùy Yên : “Xin cảm ơn Hoa đã vì ta mà nở”. Và trong tiêu đề của bài ghi nhận về Mùa Xuân Cali này, tôi đã ghi thêm : “Xin cảm ơn Người” nữa. Bởi lẽ tại Cali với tổng số trên nửa triệu người Việt tới định cư kể từ sau năm 1975, thì tôi nhận được nhiều tình cảm nồng thắm, chân thành, đúng như sự mô tả của nhiều người là : “Cali nắng ấm, tình nồng”. Tức là tôi đang sống tại một nơi được thiên nhiên ưu đãi, với khí hậu ôn hòa, không có cái lạnh giá như ở phía bắc như Canada, Minnesota, mà cũng không có nóng bức quá đáng như ở Texas, Arizona.
Xuất thân từ một gia đình nông dân tại làng quê vùng châu thổ sông Hồng ở miền Bắc Việt nam, tôi thật thán phục cái lề lối canh tác và chăn nuôi của ngành nông nghiệp tại California. Xin được ghi sơ lược mấy con số thống kê nông nghiệp như sau : California có đến trên 70,000 nông trại với diện tích bình quân là 347 acres cho mỗi đơn vị canh tác, mà hầu hết là do các gia đình đứng ra phụ trách lấy hết. Tổng trị giá sản phẩm nông nghiệp mỗi năm là khỏang 32 tỉ mỹ kim. Sản phẩm chính yếu gồm : sữa, bơ, các loại nho, hạnh nhân, dâu, cà tomate, hoa, cỏ khô, thịt gia súc v.v…Dọc theo xa lộ số 5, ta còn thấy những trại nuôi bò rộng lớn có sức chứa đến cả mấy trăm ngàn con. Năng xuất nông nghiệp khá cao, đó là nhờ ở việc ứng dụng khoa học kỹ thuật và cơ giới rất ư là tiến bộ hiện nay tại nước Mỹ.
Nói về mùa Xuân, thì gần đây tôi hay nhớ đến bà Rachel Carson là tác giả của một cuốn sách xuất bản từ năm 1962, có nhan đề là “Silent Spring” (Mùa Xuân Thầm Lặng). Cuốn sách mô tả về sự tàn phá môi trường thiên nhiên do nguyên nhân chính yếu là thuốc diệt trừ sâu bọ do các công ty hóa chất ở Mỹ sản xuất ra. Tác giả là một nhà khoa học đã từng có nhiều tác phẩm viết về đời sống sinh vật ở lòng đại dương, rất được công chúng yêu chuộng. Và cuốn “Silent Spring” này đã có tác dụng rất lớn lao là gây cho nước Mỹ và tòan thế giới một xúc động mãnh liệt đến phát động thành một phong trào “Bảo vệ Môi trường sống” (Environment, Ecology) khởi sự từ cuối thập niên 1960. Từ đó mà phát sinh ra cơ quan EPA (Environmental Protection Agency) của Liên Hịêp Quốc, cũng như của nhiều nước khác trên khắp thế giới ngày nay. Và cũng tăng thêm sức mạnh cho Phong trào Green Peace (Bảo vệ Môi sinh), cũng như chiến dịch chống Nạn “Hâm Nóng Tòan cầu (Global Warming) hiện đang rất sôi nổi tại nhiều quốc gia hiện nay, nhất là trong giới sinh viên học sinh.
Và riêng tại California, trong ngành nông nghiệp, thì phải ghi nhận đến công lao vĩ đại của một nhân vật suốt đời tranh đấu cho giới lao động gốc Mễ tây cơ (Chicanos), mà bị bóc lột, bị giới chủ nhân da trắng kỳ thị đàn áp tàn tệ trong các thập niên 1950-60-70 gần đây thôi. Có thể nói Cesar Chavez là một vị anh hùng của người lao động nông nghiệp tại
Vì thế, nhân dịp này, tôi xin được bày tỏ lòng biết ơn và ngưỡng mộ chân thành đặc biệt đến với Rachel Carson, Martin Luther King và Cesar Chavez. Quý bạn đọc muốn tìm hiểu chi tiết hơn về các nhân vật kiệt xuất này, xin cứ việc mở internet của Yahoo hay Google, thì sẽ được đọc nhiều tài liệu rất chính xác và phong phú về các vị đó.
Còn về phía người Việt có đến trên nửa triệu người hiện định cư tại California, thì tôi phải bày tỏ sự biết ơn đến rất nhiều người, vì những điều tốt đẹp họ làm cho riêng bản thân của tôi và gia đình, cũng như cho cộng đồng xã hội trong nhiều năm qua. Nhưng vì bài báo có giới hạn, nên tôi chỉ xin được ghi vắn tắt về một số nhân vật có tính cách tiêu biểu mà thôi. Trước hết, tôi muốn bày tỏ lòng quý mến đến Anh Chị Nguyễn Hoàng Linh cùng tất cả Anh Chị Em trong Công Ty Xe Đò Hoàng, vì đã đối xử rất thân tình nhã nhặn với các hành khách thường xuyên đi xe như người trong gia đình chúng tôi. Nhiều khi Anh Chị còn ưu ái cho miễn trả hay cho bớt lệ phí tiền xe cho tôi. Và đặc biệt là Anh còn hay góp phần yểm trợ cho công tác từ thiện nhân đạo của các sinh viên học sinh nữa. Cụ thể như trong dịp gây quỹ để giúp công cuộc “Chống Nạn Buôn Người” vào năm 2007, thì Anh Hoàng Linh đã đứng ra mua bức tranh của Họa sĩ Cao Bá Minh tặng với giá ủng hộ là $2,000. Điều này đã gây thêm sự phấn khởi cho các em sinh viên trong tổ chức VietAct, cũng như các thành viên trong Mạng Lưới Nhân quyền chúng tôi, nhất là đối với Chị Jackie Bông là nhân vật chủ chốt của phong trào chống nạn Buôn Người từ nhiều năm nay.
Người tiếp theo là Anh Kỹ sư Bùi Đức Hợp hiện đang nghỉ hưu tại
Tôi còn biết rất nhiều nhân vật cũng dấn thân hết mình phục vụ xã hội nữa. Nhưng vì bản tính khiêm tốn, họ không muốn cho ai đề cao tên tuổi của mình. Vì thế, tôi chỉ xin ghi ra một số tổ chức thiện nguyện mà đã từng họat động nhiều năm nay ở tại
Bài viết này bắt nguồn từ cảm hứng Mùa Xuân Kỷ sửu 2009 ở California, là nơi tôi đã tới định cư từ trên 10 năm nay. Tôi được chứng kiến bao nhiêu cảnh sắc đẹp đẽ, tươi mát êm dịu của thiên nhiên, vốn đã từng dành bao nhiêu là ưu đãi cho trên 35 triệu con người sinh sống dọc theo bờ biển miền Tây nước Mỹ, cũng như trong các thung lũng đồng bằng trong nội địa tiểu bang được mệnh danh là “Golden State” này. Thiên nhiên thì tuyệt vời và hào phóng trù phú như vậy. Mà tâm hồn con người tại đây cũng lại rất là thanh cao, nhã nhặn và trong sáng. Trong lớp người già nua, cũng như nơi lớp thanh niên trai trẻ, đâu đâu tôi cũng tìm thấy được niềm rung cảm phấn khích trước những con người có tấm lòng vàng, có sự thương cảm trắc ẩn trước những khổ đau đày đọa của người đồng loại, và ra tay góp phần rất thiết thực và cụ thể để cứu giúp người bà con gặp cảnh hoạn nạn ở quê nhà, hay ngay tại nước Mỹ.
Mùa Xuân năm nay cũng là lúc rất đen tối khốn khổ cho bao nhiêu nạn nhân của cơn đại khủng hoảng tài chánh và kinh tế ở nước Mỹ cũng như trên thế giới, khiến cho bao nhiêu người bị mất việc, mất nhà. Thế nhưng tôi cũng vẫn bình tĩnh an tâm, vì còn thấy được bao nhiêu con người có tâm hồn cao thượng sinh sống ngay bên cạnh mình tại
“Xiết tay nhau cúi đầu gạt lệ
Tạ ơn Trên. Người vẫn thương Người.”
-------------------------------------------------
Bài do tác giả gửi đến Đàn Chim Việt Online
No comments:
Post a Comment