Tuesday, March 31, 2009

BÀI HỌC EL SALVADOR CHO NGƯỜI CỘNG SẢN VIỆT NAM

Không Chuyên Chính Làm Sao Thắng Cử?

Vũ Thạch

Cập nhật ngày: 31/03/2009

http://viettan.org/spip.php?article8423

Nếu có ai đặt câu hỏi rằng: "Một đảng Cộng Sản không nắm chuyên chính vô sản trong tay, tức không kiểm soát toàn bộ mọi mặt xã hội và mọi phương tiện quốc gia, liệu họ có thể thắng trong một cuộc bầu cử dân chủ đúng nghĩa hay không?".

Câu trả lời là CÓ, và vừa được chứng minh tại El Salvador qua cuộc bầu cử ngày 15 tháng 3 năm 2009 vừa qua. Trong cuộc bầu cử vừa kể, với con số cử tri cao nhất từ hai thập niên qua, Ông Mauricio Funes, đại diện liên minh FMLN, đã thắng ông Rodrigo Avila của đảng cánh hữu ARENA đang cầm quyền với tỷ số sít sao, 51,3% so với 48,7%.

Liên minh FMLN là chữ viết tắt của Frente Farabundo Martí para la Liberación National, tức Mặt Trận Farabundo Martí Giải Phóng Quốc Gia. Farabundo Martí là tên một trong những lãnh tụ chính sáng lập đảng Cộng Sản El Salvador vào thập niên 1930. Suốt 3 thập niên sau đó, đảng này chủ trương đấu tranh quần chúng là chính. Nhưng sau khi cuộc cách mạng 1959 nổi lên tại Cuba, nhiều nhóm Cộng Sản El Salvador chuyển sang đấu tranh võ trang suốt thập niên 1960 và 1970 dưới một số dạng liên kết với nhau.

Đến cuối năm 1979, chính lãnh tụ Fidel Castro của Cuba đích thân mở hội nghị tại thủ đô Havana và ép buộc các phe nhóm cộng sản El Salvador phải ngồi lại với nhau. Kết quả là mặt trận FMLN ra đời vào tháng 10, 1980, khởi đầu cho 12 năm nội chiến khốc liệt, khiến cho hơn 100.000 binh lính thuộc cả 2 phía cũng như dân chúng El Salvador thiệt mạng và mất tích.

Đến đầu thập niên 1990, chế độ Liên Sô không còn nữa để tài trợ cho Cuba, và vì thế Cuba cũng không còn tài trợ được cho FMLN để kéo dài thêm chiến tranh. Nhờ đó, một hiệp định hòa bình đã được phe cộng sản và phe quốc gia ký kết năm 1992. Từ đó đến nay, liên minh FMLN tham gia cả 8 cuộc tranh cử trong khuôn khổ thể chế dân chủ, từ cấp tổng thống đến thành viên hội đồng tỉnh. Và vào ngày 15 tháng 3 năm 2009 vừa qua, FMLN chiếm được ghế tổng thống mà đảng ARENA đã giữ suốt 20 năm.

Bản tin về cuộc bầu cử ở El Salvador hẳn là sẽ gợi lên trong lòng nhiều người Việt Nam sự tiếc nuối. Vào năm 1973, sau 20 năm chiến tranh tàn khốc cùng hàng triệu người bị hy sinh, Việt Nam cũng có một hiệp định hoà bình ký kết tại Paris. Phải chi sau đó hai miền thi đua phát triển trong hòa bình để xem hệ thống chính trị nào tốt hơn cho đất nước! Phải chi các lãnh tụ đảng CSVN đã không dùng Hiệp Định Paris 1973 làm bàn đạp cho Đại Thắng Mùa Xuân năm 1975 của Đảng, nhưng lại là Đại Bại cho cả dân tộc! Đến nỗi hơn 30 năm sau cái được gọi là “đại thắng “ đó, đất nước vẫn chưa xây dựng lại được những hạ tầng kinh tế, lòng người vẫn ly tán và xã hội ngày một thêm suy đồi ! Phải chi hơn 30 hơn năm đó Việt Nam không bị san bằng để xây dựng xã hội “xã hội chủ nghĩa”, và không bị gắn thêm cái đuôi “xã hội chủ nghĩa” cho đến nay, thì điều có thể nói chắc là Việt Nam ngày nay không thể thua Hàn Quốc, Đài Loan, và bất kỳ nước thành viên nào của ASEAN. Và nếu thế, chắc chắn Việt Nam không bị nước Tàu ức hiếp một cách nhục nhã như hiện nay.

Sự tiếc nuối lịch sử không sửa chữa được lỗi lầm quá khứ, nhưng có thể là tiền đề cho sự vươn tới trong tương lai. Cuộc bầu cử tại El Salvador nêu trên cung cấp cho người ta nhiều bài học quan trọng để dứt bỏ những sai lầm kéo dài cho đến nay và vẫn đang đè nặng, làm cản trở sự vươn lên của đất nước. Những sai lầm do sự bưng bít và bộ máy tuyên truyền của đảng cộng sản Việt Nam dựng lên, đã bị cuộc bầu cử ở El Salvador phản chứng một cách cụ thể, có thể được liệt kê như sau:

Không phải cứ thay đổi thể chế chính trị là phải đổ máu hay mất ổn định. Khẩu hiệu của liên minh cộng sản FMLN trong cuộc tranh cử 2009 dịch nguyên văn là: "Lần này thì khác - một chuyển đổi an toàn".

FMLN thắng cử mà không cần tới quân đội, hay những thủ đoạn thô bạo của công an, cũng như không cần độc quyền toàn bộ mọi phương tiện truyền thông. Quân đội, công an, và truyền thông đều không là công cụ của bất cứ đảng phái nào, mà là của người dân. Đã chẳng có ai đổ máu, hay bị bị mất việc vì thay đổi chế độ. Ngoại trừ các viên chức công cử cao cấp của chính phủ tiền nhiệm, nay đương nhiên mãn nhiệm.

Đã từ lâu, FMLN không cần ngụy biện rằng, nước El Salvador còn nghèo, dân trí El Salvador còn thấp, nên không thể áp dụng dân chủ được. Chính họ công nhận rằng, dân chủ giúp cho các nước nghèo thoát cảnh nghèo nhanh hơn, và vững bền hơn.

Trong thể chế dân chủ thực sự, những người cộng sản không những chẳng bị tàn sát, mà còn có thể được chọn ra nắm quyền, điều hành đất nước, theo qui luật dân chủ. Sự chọn lựa này do người dân quyết định tối hậu qua những cuộc bầu cử tự do và công bằng. Với những cuộc bầu cử như vậy, dù đảng nào thắng cử đi nữa, thì cũng vẫn là thắng lợi của người dân.

Không một đảng phái nào có công trạng đến độ mặc nhiên coi mình có quyền cai trị vĩnh viễn cả. Cả hai đảng ở El Salvador không đảng nào kể công là họ đã kết thúc cuộc nội chiến, để dựa vào đó mà nắm quyền vĩnh viễn. Thực tế cho thấy, các đảng chính trị, nhiều lắm thì cũng chỉ có thể cung cấp đục hướng đi cho đất nước, còn thực hiện hướng đi đó là do công lao và hy sinh của người dân.

Và sau hết, một đất nước muốn tiến bộ được, thì người dân nước đó phải có quyền tuyển lựa con đường, và người cầm lái thích hợp nhất cho từng thời kỳ, phù hợp với bước tiến của nhân loại. Không thể tiếp tục ì ạch bò lê dưới một chính phủ, dù chính phủ đó có công trạng gì đi nữa, mà nay vô năng, ruỗng nát trong gan ruột vì tham nhũng, và tê liệt trong não bộ vì tham quyền.

Liệu những người CSVN có dám tiến lên bằng với những người CS của một nước El Salvador nghèo đói, cựu thuộc địa, và chỉ có 1 lịch sử vỏn vẹn 170 năm không?

No comments:

Post a Comment