Thursday, January 17, 2019

CON TIN & TIỀN CHUỘC (Nguyễn Đạt Thịnh)




Nguyễn Đạt Thịnh
Wednesday, 16/01/2019

Con tin là 800,000 công chức liên bang đang nghỉ việc không lương, tiền chuộc là $5.7 tỉ Mỹ kim -tiền xây tường; tổng thống bảo Hạ Viện, “Trả tiền là chính phủ tự động mở cửa, khỏi bàn cãi lằng nhằng;” bà Nancy Pelosi đáp, “Mở cửa chính phủ đi đã, chuyện mấy tỉ sẽ tính sau.”

Tổng thống dở võ mới: mời các chính khách lập pháp vào Bạch Cung ăn trưa với món bít tết, khoai chiên để vừa ăn, vừa thảo luận chuyện nào đi trước, chuyện nào sau -mở cửa cho công chức đi làm trước, hay mở tủ sắt, chi tiền trước.

Các tân dân biểu bảo nhau, “Đừng vào Nhà Trắng, ông ta chỉ mưu cầu việc fakenews chụp hình cảnh hành pháp, lập pháp đề huề ăn uống, vui vẻ với nhau, mà công chức vẫn chưa có tiền đi chợ nuôi con.” 

Chỉ ngón tay trỏ vào trán 800,000 công chức đang đói cộng thêm 800,000 vợ đói cộng thêm 1.6 triệu búp bê cũng khóc mếu đòi bú, tổng thống mắng các dân biểu, “Đồ tồi, không biết thương công chức đói, khổ.”

Bà Pelosi đanh đá trả treo, “$1,500 tỉ miễn thuế ông đem đi đâu, đem cho ai?” Câu chuyện lằng nhằng tiếp diễn, trong lúc cảnh công chức cộng gia đình treo niêu, nấu cháo loãng ăn mừng kỷ niệm đầy tháng nghèo đói.

Vài ngàn người đánh bạo kéo nhau đến Bạch Cung biểu tình đòi 'STOP VIỆC ĐÓNG CỬA CHÍNH PHỦ'; vài chục ngàn, vài trăm ngàn thực tế hơn, làm đuôi trước các NGÂN HÀNG THỰC PHẨM, xin ăn.

Người khôn tìm chỗ xin ăn,

Kẻ dại tranh đấu khó khăn; được gì?

Lo lắng cho cảnh đói khổ của công chức, tổng thống ra lệnh cho sở thuế vụ trả tiền hoàn thuế -tax return- sớm hơn mọi năm; một số công chức nhận được cái chi phiếu ghi rõ số tiền hoàn thuế là zero dollars and zero cents; vì họ chờ đến tháng Tư, ngày 15 mới làm thuế; thuế chưa khai biết thừa thiếu bao nhiêu mà hoàn trả..

Tại tiểu bang Maryland, sáng sớm thứ Bảy, 12/1/2019, khoảng 200 người đứng thành một hàng dài quanh siêu thị chờ lãnh phần free food của họ.

Nhân viên của tổ chức Capital Area Food Bank đứng phát đồ hộp và rau tươi cho công chức liên bang và những người đói khổ khác.

Nhiều người ngượng ngùng bảo bà Radha Muthiah, CEO của cái Food Bank địa phương, “Ngày được lãnh lương hồi tố, tôi sẽ đem tiền đến trả bà số thực phẩm tôi xin hôm nay.”

Không quen cuộc sống thiếu thốn cùng cực, số công chức đột ngột bị thất nghiệp khổ hơn những người nghèo kinh niên, nghèo suốt năm này sang tháng khác.

Hàng chục anh lính Coast Guard, tình nguyện làm không lương tại một foodbank, vừa đẩy xe thực phẩm từ trong kho ra địa điểm phát thực phẩm, vừa nói với một người đang chụp hình cảnh công chức liên bang đi xin thực phẩm, “Trời lạnh 30 độ mà đứng xếp hàng xin ăn, thì quả là một cảnh thê thảm cho người Mỹ.”

Cô Michele Howard, và ông Terrence Graham, hai viên chức không lương, đi xin thực phẩm

Hôm thứ Ba, 15/1, tổng thống ra lệnh cho vài chục ngàn công chức trở lại nhiệm sở, vì công việc bế tắc, cần có nhân công để giúp giải tỏa; nhiều người mừng rỡ mặc dù không biết làm mà có được lãnh lương hay không, vì lệnh đóng cửa chính phủ vẫn còn đó.

Một nhóm dân biểu Dân Chủ còn rất trẻ rủ nhau ký một kiến nghị, rồi tự họ đem trao tận tay Nghị Sĩ Mitch McConnell trưởng khối Cộng Hòa Thượng Viện, yêu cầu các nghị sĩ Cộng Hòa tiếp tay với họ -các dân biểu Dân Chủ- thỉnh cầu tổng thống mở cửa chính phủ, và phát lương cho công chức.

Một nhóm phóng viên tháp tùng nhóm dân biểu trẻ trên đường sang Thượng Viện. Văn phòng Nghị Sĩ McConnell bảo họ, nghị sĩ không có mặt trong văn phòng. Họ để kiến nghị lại, rồi trở về Hạ Viện.

Tình hình vẫn cứ bế tắc, tổng thống vẫn đòi $5.7 tỉ rồi mới mở cửa chính phủ cho công chức trở lại nhiệm sở.

Anh ký giả Jugal K. Patel ngồi rị mọ làm toán và tìm ra là mỗi công chức mất $5,000 tiền lương từ ngày bị tổng thống bắt làm con tin; lương công chức tính bổ đồng là $77,000 mỗi năm, những người lương thấp nhất, chỉ lãnh dưới $50,000 - trên dưới $4,000/tháng.

Những người lãnh lương cao như các luật sư phục vụ tại Ủy Ban Giao Dịch Chứng Khoán (Securities and Exchange Commission) lãnh đến $200,000, thì số tiền họ tổn thất là $11,534, số công chức bị ảnh hưởng là 4,436 người.

Tại Federal Trade Commission, 1,124 công chức, mỗi người mất $8,585; tại National Science Foundation, 1,800 công chức, mỗi người mất $8,585, và ...

Đa số công chức bị cưỡng bách nghỉ việc than là họ không liên can gì đến bức tường biên giới, và không làm gì để bị tổng thống chọn làm con tin để đòi tiền chuộc.

Họ mong một thái độ nhân nhượng của Hạ Viện Dân Chủ, nhưng trong bữa ăn bít tết khoai chiên trưa thứ Ba 15/1/2019, chỉ thấy những dân biểu Cộng Hòa tham dự.

Cô phát ngôn viên Bạch Cung Sarah Huckabee Sanders trách móc, “Thật đáng buồn, chẳng thấy một khuôn mặt Dân Chủ nào cả! Tại sao họ không dự tiệc do tổng thống mời? Tại sao họ không ngồi vào bàn thương lượng?”

Bà Nancy Pelosi, Chủ Tịch Hạ Viện, và Nghị Sĩ Chuck Schumer, trưởng khối Dân Chủ Thiểu Số Thượng Viện nói lập trường của đảng Dân Chủ là tổng thống phải mở cửa chính phủ, chấm dứt cảnh khổ ải đầy đọa công chức. Ngày nào chính phủ còn đóng cửa, ngày đó họ vẫn không thảo luận về việc cấp ngân khoản xây tường biên giới.

Tội nghiệp tổng thống, mở cửa chính phủ, thì mất lợi thế đổi chác, mất cây đòn bẩy tạo áp lực đòi kinh phí $5.7 tỉ; mà không mở cửa chính phủ thì gần triệu gia đình công chức đói khổ đang bị dồn nén đến cực độ sẽ bùng nổ thành những cuộc xuống đường hạch hỏi ông hàng trăm thứ tội, kể cả tội thông đồng với Nga, nhường chiến thắng Syria cho Nga, tha phạt cho xí nghiệp Nga, võ trang cho Thái Tử Saudi Arabia Mohammed, để ông này dùng bom Mỹ, khu trục cơ Mỹ giết trẻ em Yemen.

Lúng túng đến như vậy, mà còn ngồi được trong Bạch Cung đến 2020 cũng đã giỏi lắm rồi; làm gì có chuyện ngồi rốn thêm vài nhiệm kỳ nữa như Putin, hoặc như Tập Cận Bình.

Còn ai dám bảo làm tổng thống Mỹ là sướng nhất đời nữa đâu? Rũ áo từ quan đi thôi, về ở Trump Tower làm Trương Vô Kỵ Việt Nam, kẻ chân mày cho người đẹp chẳng vui hơn ư?






No comments: