Wednesday, January 13, 2010

ĐẢNG VIÊN CỘNG SẢN ĐÁNH NGƯỜI GÂY THƯƠNG TÍCH

Đơn tố cáo đảng viên đảng Cộng sản Việt Nam đánh người gây thương tích
Hồ Thị Bích Khương
Thứ Tư, ngày 13 tháng 1 năm 2010
http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2010/20100113_01.htm

Đơn tố cáo đảng viên đảng Cộng sản VN đánh người gây thương tích
(V/v Một cán bộ ĐCS huyện ủy trong phòng tiếp dân UBND huyện Nam Đàn đánh người ngày 11-1-2010)


Kính gửi :-Lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam.
- Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc
- Chính Giới các nước quan tâm đến Nhân Quyền Việt Nam
- Quốc Hội liên bang Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
- Tổ Chức theo dõi và bảo vệ Nhân Quyền Quốc Tế (HRW)
- Tổ Chức Phóng Viên Không Biên giới- Các Tổ Chức, Hội Đoàn, Cá Nhân người Việt Nam, Hải Ngoại
- Mạng lưới Nhân Quyền Việt Nam ở Hải Ngoại
- Giới Truyền thông, báo chí trong nước và Quốc Tế

Tên tôi là : Hồ Thị Bích Khương
Quê quán :Nam Anh- Nam Đàn- Nghệ An.

Tôi viết đơn này gửi đến quý vị tố cáo hành vi đàn áp đánh người của cán bộ cộng Sản tiếp dân ngày 11-1-2010 ngày trong phòng làm việc với công dân.

Tôi xin trình bày như sau :

Đúng 8h sáng ngày 11-1-2010 tôi đến trụ sở tiếp dân của UBND huyện Nam Đàn để gặp chủ tịch huyện yêu cầu trả lời về vấn đề giải quyết tố cáo mà chủ tịch UBNDT tỉnh Nghệ An đã giao cho chủ tịch huyện Nam Đàn giải quyêt (đây là ngày tiếp dân định kỳ theo quy định của UBND huyện Nam Đàn). Mặc dù tôi đi khá sớm nhưng mãi đến 11giờ chờ khi đã tiếp mọi người chỉ còn một mình tôi. Bởi sự căm thù của chúng khi thấy tôi tham gia vào khối 8406 đấu tranh TDDC&NQ cho nhân dân Việt Nam, chúng cũng không muốn sự ảnh sự phản kháng của tôi trong buổi làm việc ảnh hưởng trước mặt với nhân dân, cũng vì vụ án của tôi chúng đã làm quá sai trái, với mục đính nữa là để đàn áp tôi dễ dàng hơn, nên chúng cố tình để mọi người dân về hết để dễ bề thực hiện mục đích bẩn thỉu. Đoán trước những tình hình xấu có sẽ xảy ra cho mình , tôi cũng kêu một người dân tôi quen mặt ở xã Nam Xuân kề xã tôi ở lại chờ tôi để chứng kiến sự đàn áp của chúng, nhưng bọn chúng đã xui dân bảo rằng: “Những người dân ai đã được tiếp rồi thì ra về không được ở đây lộn xộn". Người dân tôi đã nhờ tôi không quen lắm chưa biết tên cũng nói với tôi rằng: “ Thôi vào làm việc đi không sao đâu để tôi về bởi trưa rồi”.
Tôi vào phòng tiếp dân. Mặc dù là ngày tiếp dân của chủ tịch huyện nhưng tôi không thấy mặt mũi chủ tịch đâu. Vào ngồi chờ mãi tôi yêu cầu trả lời tôi về vấn đề đơn thư tôi đã được chủ tịch UBND tỉnh chuyển về chủ tịch UBND huyện, giao cho UBND huyện giải quyết từ ngày 18-9-2009 sau khi Chủ tịch UBND tỉnh tiếp tôi ngày 15-9-2009. Chúng ngồi ì mãi một hồi lâu khi tôi mở miệng hỏi thì chúng quát tháo, thóa mạ tôi. Tôi tức tối móc máy điện thoại để ghi âm. Mội người trong số cán bộ tiếp đân nhắc đồng bọn: “Ghi âm đấy!..”. Khi đó chúng bắt đầu nói với tôi có vẻ nhẹ hơn và cố tình nói bé kho nghe được và làm việc với tôi có vẻ nhẹ nhàng hơn và hình như cố tình nói nhỏ để không ghi được. Tôi đề nghị trả lời tôi về đơn thư mà tỉnh chuyển về.

Tôi xin chuyển băng ghi âm bằng điện thoại ngay lúc đó, đồng thời trích lược viết ra để qúy vị quan tâm chứng kiến.

Cán bộ tiếp dân UBND huyện Nam Đàn: Cơ quan tiếp dân của cơ quan nhà nước có chức năng nghiên cứu hồ sơ đơn thư của công dân để giao nhiệm vụ cho các nghành của nhà có chức trách. Hội đồng này là hội đồng thiếp thu ý kiến của dân và giải quyết cho dân và đồng tiếp thu nghiên cứu hồ sơ đơn thư của công dân để giao nhiệm vụ cho các ngành nhà của nhà có chức trách giải quyết.
Hồ Thị Bích Khương: Tôi biết điều đó rồi! thì bây giờ tiếp dân đây. Trong vụ tôi tố cáo Chủ tịch UBND xã thì chủ tịch huyện c phải là người có trách nhiệm giải quyết. Đơn của tôi đã đưa đến đây bao nhiêu năm rồi mà chưa có quyết định nào của cơ quan chức năng, điều đó chứng tỏ rằng, cơ quan tiếp dân đưa trụ sở này ra để cản trở khiếu nại của nhân dân. Đơn của tôi đã đưa đến bao nhiêu năm nay rồi mà đến nay vẫn chưa có quyết định giải quyết cho tôi. Mội việc cỏn con như vậy không làm được trong 20 thì còn làm được gì?

Cán bộ tiếp dân UBND huyện Nam Đàn: Xã giải quyết cho chị rồi!
Hồ Thị Bích Khương: Chưa giải quyết đâu, tôi chưa biết. Tôi chưa có nhận được mội quyết định giải quyết nào cả. theo luật khiếu nại tố cáo giải quyết phải có quyết định giải quyết cho nhân dân. Còn đến bây giờ tôi chưa có một quyết định nào cả.

Cán bộ tiếp dân UBND huyện Nam Đàn: Chưa có thì đề nghị xã Nam Anh gửi chi.
Hồ Thị Bích Khương: Đề nghị! Tôi đã đề nghị 20 năm rồi. Đó các nhà cầm quyền làm chui, làm lủi với nhau bí mật để ăn hối lộ lẫn nhau thôi. Nhân dân đương sự đây, làm việc gì mà không có mặt đương sự? làm chui làm lủi bí mật để ăn hối lộ lẫn nhau nên không giải quyết được cho dân, chứ lý do gì mà lại không giải quyết cho dân cả.

Cán bộ tiếp dân UBND huyện Nam Đàn: Mần rạo ra rứa , ăn hối lộ chi được mà ăn hối lộ ?.
Hồ Thị Bích Khương: Không ăn hối lộ thì không làm trái pháp luật. Cứ thẳng thắn làm theo pháp luật nhà nước đã đề ra thì nhân dân không phải thường xuyên đến trụ sở công quyền để mất thời gian hao tổn tài chính. Chuyện đơn thư đáng lẽ chỉ cần gửi theo đường bưu điện hết bao nhiêu tiền phí tổn bưu điện thì hết, chứ dân không phải đi mấy công việc thường xuyên như thế này. Một ngày dân đi như thế này tốn biết bao nhiêu là tiền tài, là do cán bộ không tuân thủ theo pháp luật. Mấy cán bộ ngồi đây mỗi ngày tiêu tốn bao nhiêu tiền của nhà nước của nhân dân mà sau 20 năm chưa ra được một quyết định giải quyết tố cáo. Như vậy tệ hơn cả ăn hối lộ.

Cán bộ tiếp dânUBND huyện Nam Đàn: Bây giờ chị này, chị phải bình tĩnh, lấy giấy tờ ngồi nghe.
Hồ Thị Bích Khương: Dừ nghe thì nói đi để tôi nghe nào. Lúc nãy tôi đến đây mọi người cứ ngồi một cục không ai nói chi hết còn mắng dân còn bảo dân gửi đơn đến tỉnh thì để tỉnh giải quyết. Trong khi tỉnh chỉ đạo cho chủ tịch UBND huyện rồi, chuẩn bị tôi sẽ tiếp tục tối cáo chủ tịch huyện lên tỉnh, tố cáo chủ tịch tỉnh lên ban chỉ đạo chống tham nhũng. Ban chỉ đạo chống tham nhũng trung ương có giấy chuyển về đây rồi, UBKTTW đảng chuyển về đây cho chủ tịch tỉnh rồi. Tỉnh chuyển về huyện rồi. Mà luật khiếu nại đó sau 60 ngày nếu vụ việc phức tạp có thể kéo dài nhưng không quá 90 ngày nếu chưa được giả quyết thì cấp trên trực tiếp giải quyết. Như vậy vụ của tôi đến nay Thủ Tướng cũng vi phạm pháp luật rồi.( Vì lúc mới vào tôi bị một tên thách thức tôi gửi đơn đến tỉnh thì đến tỉnh mà giải quyết, trên thực tế lần này tôi lên đòi trả lời đơn thư của tôi mà UBND tỉnh chỉ đạo cho UBND huyện này giải quyết đã hơn 3 tháng)

Có hai tên cán bộ một kẻ tên Bình mặc áo đen trong ảnh ( nguyên là chủ tịch xã Xuân Hòa trước đây quê chồng tôi nên tôi biết rõ) ngồi vểnh cằm xoa râu ngao nghệ, hãnh điện khoái chí cười với vẻ đắc ý. Còn tên cán bộ ngồi ghế UBND huyện ủy nam đàn đứng đậy xô ghế hùng hổ.

Tên UBKT huyện ủy này trong khi tôi phê bình cán bộ ngồi vểnh râu cười, thì y đã có hành động đe dọa đánh tôi, khi mà tôi tức giận tên cán bộ ngạo mạn đang ve vuối râu cười bởi khi nghe tôi nói cả hệ thống nhà nước cộng sản vi phạm pháp luật.

Hồ Thị Bích Khương :
Các ông ngồi trên nghế nhà nước hãnh diện hân hoan. Ngồi vểnh râu cáo cười hãnh điện ta đây là có quyền hành thích làm gì thì làm.

Tên ngồi trên ghế trước mặt bàn có ghi chiếc bảng con đỏ chói: “UBKT huyện ủy”. Sau khi hoạnh họe cầm ghế đe dọa tôi một lúc thì rời ghế tiến lại gần tồi, với gương măt sát nhân lỳ lợm lên tiếng: “Dừ răng ? o đến đây tiếp dân hay là đến đây chưởi chúng tôi???” . Rồi cầm mũ bảo hiểm xe máy của tôi để trên bàn đập vào dầu tôi. Một tên khác dật chiếc mũ lại để lên bàn, sau đó tên cán bộ ngồi trên ghế UBKT huyện ủy này tiếp tục xông vào đánh tôi tới tấp, đẩy ra ngoài vừa đẩy vừa đánh, lúc này có tên bảo vệ ở ngoài chạy lại ôm người tôi cho tên này tiếp tục đánh.

Trong lúc tên du côn ngồi trên chiếc ghế ghi danh UBKT huyện ủy này đánh tôi, cũng có kẻ trong bọn chúng gọi tên hắn để can ngăn, nhưng tôi không nghe rõ tên của tên này. Tôi vì sức khỏe không đảm bảo, mà bệnh tình bị gãy xương đang ghép trong người nên chỉ phản ứng bằng lời nói chứ không thể đánh lại tên chó săn ngồi trên ghế đảng kia: “ Này thằng UBKT huyện ủy đánh đập tao nha”. Tên này còn cãi là không đánh. Còn mấy tên đồng bọn tiếp dân thì cái: “ Hắn ta không phải là UBKT huyện ủy”. Chúng thì đông nên nếu có sức khỏe tôi cũng không thể tự vệ nổi với chúng, hơn nữa tôi bị tên bảo vệ trụ sở ôm chặt không có thể cựa quậy còn tên cán bộ huyện ủy vẫn tiếp tục xông vào túm tóc và đánh đập tôi tới tấp. Lúc này tôi có nổi người lên đưa chân đạp vào thằng đó như không kết quá. Mấy tên nữa ra giằng xé và kéo tên này vào ngồi lại ghế.

Tôi đi vào theo, cầm nhanh chiếc điện thoại đang để trên bàn tắt ghi âm và chụp hình thằng du côn đang ngồi trên ghế UBKT Huyện Ủy. Chúng không nhận ra, nhưng vì chụp bằng điện thoại ảnh quá mờ nên tôi lôi máy ảnh trong túi đã bật sẵn để chụp. Một thằng trong bọn chúng bảo tôi không được chụp ảnh. Tôi nói tao phải chụp cái thằng đánh tao để mà nhớ chứ. Tôi bấm máy nhưng tên này chạy biến ra ngoài, tôi chỉ chụp được chiếc ghế trống. Tôi lia máy đuổi theo bấm thêm một kiểu nhưng không kịp. Tôi chụp không được thằng đánh người nhưng đúng thằng thư ký, ngồi thay ghế của chủ tich huyện, bên cạnh nó là cái tên gây sự đã mỉa mai cười thích thú hãnh diện khi tôi nói vụ án này chủ tịch các cấp xã, huyện, tỉnh và ngay cả Thủ Tướng cũng vi phạm luật khiếu nại tố cáo điều 6, 67, 68 ( tên mặc áo đen trong ảnh), Chúng xông lại cướp máy ảnh của tôi, tôi giằng lại không cho chúng cướp và bỏ vào túi áo. Cũng trong lúc đó thì một tên trong bọn bảo "thôi" và đồng thời ra xua tên ngồi ghế UBKT huyện ủy đã chạy ra ngoài cửa đúng nãy giờ đi ra không nên vào. Tôi đút tất cả máy ảnh và điện thoại vào túi quần.

Chúng gọi bảo vệ đến buộc tôi ra ngoài tôi yêu cầu lập văn bản nêu rõ lý do, chúng không lập và đẩy tôi ra ngoài.

Tôi ra sân sờ lên đầu thì bị sưng, và tay có dính ướt có tý máu. Tôi về nhà vì nhiều việc quá do tin báo của những người dân báo cho tôi biết bị họ hành hạ, cũng như hình ảnh những người dân xứ giáo Đồng Chiêm bị hoạn nạn vẫn ám ảnh tôi. Tôi ngồi vào máy tính xem tin tức, hơn nữa việc tôi bị nhà cầm quyền Cộng Sản đánh đập dã man đã là thường lệ nó xãy ra thường xuyên liên tục và bất thình lình nên không quan tâm đến việc mình đã bị đánh đập. Đến giờ ăn chị tôi gọi điện sang nhà ăn cơm tôi không đi. Đến tối chị tôi gọi điện bảo tôi sang ăn tối tôi cũng không muốn đi ra nhà chị tôi nữa bởi mệt và buồn. Chị tôi sốt ruột đạp xe vào tôi vẫn ngồi bên máy tính xem mọi sự việc liên quan đến những vấn đề tranh đấu của nhân dân. Chị tôi nhìn thấy máu ở cổ tôi và hỏi tại ? Lúc đó tôi mới lại trước tủ xem gương, thì thấy máu trên đầu tôi chảy rỉ xuống tận cổ đóng khô cứng lại.( Hiện tôi ở một mình tại nhà ngoại từ khi bị tai nạn đến nay chưa về ). Tôi thoáng buồn thở dài nghĩ rằng đi đấu tranh cho mình cũng không được, vậy mà dân tình lại cứ kêu hoài buồn quá. Hai mươi năm trời trôi qua, mười mấy năm trước tôi đã lê lết đến tận trung ương đảng cộng sản màn trời chiếu đất khiếu kiện. Bị NCQCS Việi Nam cho tôi tớ hành hạ đánh đập, tù đầy không biết bao nhiêu lần, có những lúc tôi tưởng rằng không thể gượng dậy, nhưng tôi vẫn đang sống và đang được hòa nhập vào công cuộc đấu tranh đòi tự do dân chủ, đổi mới đất nước được là tôi cảm thấy có hạnh phúc. Biết rằng bạo lực không thể ngăn chặn tôi trên con đường đấu tranh cho công lý và lẽ phải, cũng như bây giờ là cuộc đấu tranh giành lại tự do dân chủ cho dân tộc Việt Nam và cho chính bản thân mình.

Nay chúng có giấy chỉ đạo cho địa phương giải quyết 2 vụ phá nhà cướp đất của tôi trên giấy tờ. Nhưng quý vị biết đó nhà cầm quyền cộng sản gian manh giối trá. Trên giấy tờ thì nói chỉ đạo giả quyết cho dân, nhưng bản chất gian manh chúng lại bí mật chỉ đạo cho bọn đàn em bằng công điện mật đàn áp làm sao giết chết được các nạn nhân của chế độ, để xóa đi tang chứng chúng mới bình yên.

Vậy nên tôi viết đơn này gửi lãnh đạo Đảng Cộng Sản cảnh báo rằng nhân dân Việt Nam sẽ không bao giờ nhụt chí trước bạo quyền bất công của chế độ độc tài Cộng Sản. Đảng Cộng Sản phải tan rã một ngày không xa vì tội ác các người đang gây ra nhân dân Việt Nam. Đồng gửi đến các cơ quan tổ chức bảo vệ nhân quyền trên toàn thế giới, chính giới các nước quan tâm đến nhân quyền Việt Nam, quốc hội liên bang hợp chủng Hoa Kỳ, các báo đài trong và ngoài nước, tổ chức phóng biên không biên giới, các tổ chứ hội đoàn, cá nhân người Việt Nam,hải ngoại và tất cả các quý vị yêu chuộng tự to, công lý và hòa bình mong rằng quý vị cùng lên tiếng đến hành động tàn ác này. Ghi thêm tôi ác của tập đoàn cộng sản, góp thêm bằng chúng thiết thực để tố cáo bộ máy độc tài Cộng Sản Việt Nam. Mong rằng tất cả mọi người có lương tri trên thế giới hãy lên tiếng cùng nhân dân Việt Nam sớm đưa nhà cầm quyền cộng Sản Việt Nam ra tòa án Quốc Tế xét sử tội ác nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam tàn bạo này. Đưa nhân dân Việt Nam thoát khỏi sự đè nén bất công của chúng. Để đất nước Việt Nam tiến đến một đất nước tự do dân chủ, hòa nhập với các nước tiến bộ trên thế giói. Để nhân dân việt nam được thừa hưởng quyền tự do vốn có của con người.

Tôi xin xin chân thành cảm ơn gửi tới các vị chứng từ hình ảnh và băng ghi âm buổi làm việc kèm:


1.
Băng ghi âm buổi làm việc ngày 11-1-2010

2. Chiếc ảnh chụp bằng điện thoại tên áo đen ngồi giữa đã đánh tôi gây thương tích.
http://www.vietvungvinh.com/VietNam/2010/Images/20100113_01_04.jpg

3. Chiếc ghế bỏ trống trước cánh của sau là chỗ tên cán bộ du côn đánh tôi gây thương tích và chảy máy đầu.
http://www.vietvungvinh.com/VietNam/2010/Images/20100113_01_02.jpg

4. Tên áo đen đứng ở góc trước là chủ tịch xã Xuân Hòa nay chức vụ gì ở huyện tôi không biết, hắn đã hãnh diễn cười khi tôi nói vụ án 20 không được giả quyết vì cả hệ thông pháp luật bao che từ trung ương đến đia phương.
http://www.vietvungvinh.com/VietNam/2010/Images/20100113_01_03.jpg

5. Ẩnh chụp khi chị gái tôi đem cơm chiều đến thăm vào buổi đêm sau khi gọi tôi đi đến ăm cơm hai buổi tôi không đi được
http://www.vietvungvinh.com/VietNam/2010/Images/20100113_01_01.jpg

Nam anh ngày 12-1-2010

Hồ Thị Bích Khương
Nam Anh- Nam Đàn-Nghệ An
ĐT: 0984 980 597



No comments: